Nghịch lý Rory McIlroy
Tin bài liên quan
Rory McIlroy mắc kẹt trong chính chuỗi thành tích của mình

Chức vô địch tại TPC Sawgrass đánh dấu danh hiệu Players Championship thứ hai trong sự nghiệp McIlroy, chiến thắng PGA Tour thứ 28 và danh hiệu thứ 43 trên toàn cầu. Suốt 15 năm qua, anh luôn đứng trong hàng ngũ những golfer xuất sắc nhất thế giới, duy trì sự ổn định mà hiếm ai có được. Trong 12 tháng qua, McIlroy đã giành 5 chiến thắng, 3 lần về nhì và 14 lần lọt top 5 – một thành tích mà với bất kỳ golfer nào khác, có thể xem là đỉnh cao sự nghiệp.
Nhưng…vẫn có một dấu hỏi lớn.
Con số “4” – số danh hiệu major của McIlroy đã bị đóng băng suốt hơn một thập kỷ. Con số này không tăng lên, bất chấp bao cơ hội đã đến và đi. McIlroy luôn bị nhìn qua lăng kính của chính quá khứ huy hoàng mà anh tạo ra, thay vì thực tại rực rỡ mà anh đang sở hữu. Điều trớ trêu là, những gì anh đang thể hiện ở hiện tại thậm chí còn xuất sắc hơn cả giai đoạn đầu sự nghiệp, thời điểm anh chinh phục các giải major với vẻ ngoài bất khả chiến bại.

Kỳ vọng chưa hoàn thành: Đoạt Green Jacket
Golf, giống như mọi môn thể thao khác, đưa ra định nghĩa về những huyền thoại dựa trên số lượng major. Điều này có phần khắc nghiệt, nhưng đó là sự thật. Và với McIlroy, quy luật ấy lại càng tàn nhẫn: Anh quá xuất sắc trong những tuần đấu “bình thường” đến mức chuỗi hạn hán major kéo dài của anh trở nên kỳ lạ và khó lý giải.
Nhìn sang Brooks Koepka – người có 5 major, chỉ hơn McIlroy một danh hiệu lớn, và có 14 lần lọt top 5 major, kém McIlroy đến 4 lần. Về mặt thống kê, hai người gần như tương đồng. Nhưng sự khác biệt về cách họ được nhìn nhận lại khác xa.
Koepka tạo dựng một danh hiệu cá nhân khi tuyên bố chỉ quan tâm đến các major, xem mọi giải đấu khác như bước đệm. Lời tuyên bố này giúp anh được tôn vinh như một chiến binh lạnh lùng. Trong khi đó, McIlroy vẫn đang bị mắc kẹt trong một câu chuyện mà anh chưa từng tự viết ra – một golfer luôn “thiếu một chút gì đó” để hoàn thiện di sản của mình. Đó chính là chiến Green Jacket danh giá tại Augusta National.

Huyền thoại golf với những áp lực không hồi kết
Điều làm mọi thứ khó khăn hơn chính là McIlroy không chỉ là một golfer tài năng, mà còn là nhân vật hấp dẫn nhất nhì của môn thể thao này. Khi Tiger Woods đình đám trong quá khứ, McIlroy trở thành biểu tượng đương đại của golf, một người vừa tài năng, vừa thẳng thắn, chân thành và dễ gần. Anh xuất hiện trong những cuộc phỏng vấn với sự suy tư, không ngại bộc lộ bản thân, đưa ra những quan điểm về môn thể thao mà anh yêu quý.
So sánh với Koepka – một golfer tài năng nhưng vẫn chưa thực sự chiếm được tình cảm của hầu hết người hâm mộ – McIlroy là hình mẫu của một ngôi sao không chỉ trên sân golf mà còn trong văn hóa đại chúng. Anh có sức hút, có sự chân thực hiếm thấy trong một môn thể thao thường bị xem là khô khan. Nhưng chính sự hiện diện không thể tránh khỏi này cũng là con dao hai lưỡi: Nó phóng đại mọi chiến thắng và khuếch đại mọi thất bại.
Khi Koepka chơi tệ tại một major, nó chỉ là một dòng tin nhỏ. Nhưng khi McIlroy thất bại, nó trở thành chủ đề phân tích, mổ xẻ trên mọi diễn đàn golf.

Những ngày tháng vàng son hay giấc mơ còn dang dở?
Thành tích của McIlroy tại các major không hề tệ. 18 lần lọt vào top 5 trong hơn một thập kỷ qua là minh chứng cho sự bền bỉ và đẳng cấp. Nhưng chính những lần về nhì tại St. Andrews, Los Angeles Country Club hay Pinehurst lại khiến mọi thứ trở nên đau đớn hơn – vì anh luôn rất gần với danh hiệu tiếp theo, nhưng chưa bao giờ chạm tới.
Có thể, Augusta National năm nay sẽ là nơi McIlroy hoàn tất Grand Slam sự nghiệp mà tài năng của anh từ lâu đã xứng đáng. Hoặc có thể, chuỗi ngày chờ đợi sẽ còn kéo dài năm này qua năm khác.

(ảnh: Getty Images)