Chuyển tới nội dung

Bi kịch cuộc đời của cựu vương U.S. Open  

Trong một đêm mưa đầu tháng Tám năm 1948, một người đàn ông nhỏ bé, nhếch nhác bước vào đồn cảnh sát Hackensack, New Jersey. Người đàn ông không có một xu dính túi, không còn nơi nào khác để đi đã hỏi trung sĩ Ralph Pinot rằng liệu mình có thể ngủ trong phòng giam để có nơi trú qua đêm được hay không - vị trung sĩ đã đồng ý.

Tên người đàn ông đó là Cyril Walker. Ông là nhà vô địch U.S. Open 1924. Sáng hôm sau, người ta phát hiện ông đã chết, nằm gục trên băng ghế phòng tạm giam. Nguyên nhân sau đó được tiết lộ là viêm màng phổi. Ông đang chuẩn bị bước sang tuổi 56.

Cái chết đã khép lại chương cuối cùng của một cuộc đời đầy khốn khó, có lẽ là bi kịch nhất đối với bất kỳ nhà vô địch major nào.

11540882_861906290541130_5968325089087436443_n.jpg (76 KB)
Hình ảnh hiếm hoi của Cyril Walker còn được lưu giữ đến ngày nay.

Thi hài của ông được chôn cất cách Baltusrol Golf Club, sân đấu quen thuộc đăng cai nhiều giải USGA, chỉ 40km. Đừng cố gắng tìm kiếm ngôi mộ, bởi không có tấm bia nào ở nghĩa trang đó khắc tên ông, cũng không có đài tưởng niệm nào về sự nghiệp và thành tựu vĩ đại của ông.

Đối thủ mà Cyril Walker đã đánh bại ở U.S. Open năm đó, Bobby Jones, khi sinh thời vẫn thường xuyên ghé qua thăm mộ, mang hoa và bóng golf đến để tạo thành “ngôi đền” như cách để tưởng niệm số phận người đàn ông tài hoa nhưng bạc phận.

Xuất phát điểm khiêm tốn

Cyril Walker sinh năm 1892, gốc Manchester, Anh. Trong một số tài liệu ít ỏi được lưu trữ đến ngày nay, ông được miêu tả là người có năng khiếu thể thao bẩm sinh và có đam mê với môn cricket và bóng đá. Ông bén duyên với golf rất tình cờ: một ngày nọ, cậu bé 11 tuổi lẻn qua hàng rào để tìm quả bóng đá bị mất và thấy mình đang ở trong khuôn viên Clayton Golf Club. 

Sau đó, ông bắt đầu đi làm caddie và được trả 6 xu cho mỗi vòng golf. Walker dành dụm được khoản tiền nhỏ và mua cho mình một số gậy golf cơ bản, rồi nhanh chóng trở thành một trong những tay golf giỏi nhất trong khu vực.

Sau khi tốt nghiệp, Walker đi làm thư ký cho một công ty môi giới theo mong muốn của cha mình và được một thời gian thì quyết định trở thành VĐV golf chuyên nghiệp. Ở thời điểm đó, việc trở thành golfer chuyên nghiệp không phải công việc hào nhoáng và mang hướng thượng lưu như ngày nay. Ông đã dành những ngày tháng cuối cùng của mình ở quê hương để làm thợ sửa chữa gậy golf trước khi di cư sang Hoa Kỳ. Bước chân đến đất khách, Cyril Walker đã được nhà vô địch U.S. Amateur Jerry Travers viết thư giới thiệu để có được công việc đầu tiên tại Shackamaxon Country Club, New Jersey.

cyril-walker.jpg (73 KB)
Nhà vô địch U.S. Open 1924 Cyril Walker lúc sinh thời.

Walker dần nhận thấy nhịp sống ở Mỹ không phù hợp với mình: “Tục lệ sống vội của người Mỹ đã khiến tôi suy sụp”, ông viết. “Những ngày căng thẳng đã làm sức khỏe của tôi đi xuống. Tôi bị viêm ruột mãn tính.”

Những ngày rực rỡ

Walker đạt được một số thành tựu nhỏ khi mới đến Mỹ: giành chức vô địch Indiana Open 1916 và Pennsylvania Open 1921. Trong những năm 1921–23, ông lần lượt về đích hạng 13, 40 và 23 chung cuộc tại U.S. Open, nhưng chưa bao giờ được coi là ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị cao nhất - chính ông cũng tự đánh giá bản thân như vậy.

Cyril Walker thậm chí còn không chắc mình sẽ chơi giải U.S. Open 1924 vì có chuyến du lịch cùng vợ Elizabeth đến Michigan. Trong một khoảnh khắc, ông đã quyết định thi đấu và tự tin mình sẽ thắng - dù vẫn khiêm tốn nói với mọi người rằng việc này “quá sức” vì “sân golf quá rộng lớn”.

Walker mở màn với 74 gậy trong ngày đầu tiên, kém William Melhorn và Jones 2 gậy. Ngày thứ hai mang theo gió lớn đến Oakland Hills, khiến sân đấu 6.688 yards thậm chí như còn bị kéo giãn ra dài hơn. Nhưng nó hoàn hảo cho những cú sting shot mà Walker đã mài giũa khi còn chơi ở dọc bờ biển Lancashire. Ông tiếp tục chơi 74 gậy trong vòng ba, áp sát Bobby Jones huyền thoại với cách biệt chỉ còn 1 gậy.

Vào ngày cuối cùng đó, Walker đã gây sốc cho đám đông và đối thủ - và có thể cả chính bản thân mình - bằng cách khép lại 18 hố đấu với 75 gậy, tốt hơn Bobby Jones 3 gậy để lên ngôi.

Với chiến thắng U.S. Open 1924, Walker đã kiếm được 500 USD.

GPZAeCUasAAbcN4.jpg (498 KB)
Nụ cười rạng rỡ với thần thái tự tin của Cyril Walker khi ở đỉnh cao sự nghiệp.

Huyền thoại… chơi chậm

Thời gian sau, ông bắt đầu chơi nhiều giải đấu hơn, ngày càng không được lòng những người chơi đồng nghiệp do lối chơi chậm chạp. Ông chậm đến mức nào? Các đấu thủ ở các nhóm phía sau ông thường được ban tổ chức giải đấu phát cho một bộ bài để họ có thể chơi bài trong khi chờ đợi ông!

Ông được biết đến là người luôn kiểm tra cặn kẽ ngay cả những viên sỏi nhỏ nhất xung quanh vị trí bóng của mình. Sau bước đó, ông bắt đầu kiểm tra gió nhiều lần để tính toán thật kỹ, rồi bắt đầu đánh nháp cả chục lần trước khi thực hiện cú đánh chính thức.

Ví dụ điển hình nhất về việc Walker coi thường tốc độ thi đấu là ở vòng hai của Los Angeles Open 1930. Theo nhiều báo cáo, marshal đã cố gắng đẩy nhanh tốc độ của ông nhưng vô ích. Khi một trọng tài cảnh cáo sẽ truất quyền thi đấu ở hố thứ sáu, Walker dằn mặt: "Ông sẽ không loại tôi. Tôi là Cyril Walker, cựu vô địch giải U.S. Open. Tôi đã đi 5.000 dặm để thi đấu ở đây, và tôi sẽ chơi chậm nhất có thể.”

Ông chơi ba hố tiếp theo mất một giờ đồng hồ, và trọng tài đã ra quyết định loại Walker khỏi giải đấu. “Chuyện quái gì vậy”, ông đáp trả lại và tiếp tục chơi. Hai sĩ quan cảnh sát đã được triệu tập để yêu cầu ông rời đi. Khi ông cự cãi, họ đã thẳng tay đuổi ông ra khỏi sân, áp giải ông ra khỏi cửa clubhouse.

Ở các giải đấu tiếp theo, Walker thường chơi một mình và luôn được xếp vào nhóm đấu cuối cùng trong ngày.

“Lên voi xuống chó”

Sau khoản tiền thưởng 500 USD từ U.S. Open 1924, Walker kiếm tiền tốt hơn. Ông tham gia các cuộc triển lãm sinh lợi với Bobby Cruickshank, quảng cáo cho “Correg Golf Grips” và viết một chuyên mục báo tổng hợp đưa ra lời khuyên - mặc dù ông ghét người hâm mộ vì ồn ào và gây mất tập trung. Theo ước tính, ông có tài sản 150.000 USD vào thời điểm đó - khoảng 2,75 triệu đô la ngày nay.

Tuy nhiên, ông thất bại khi đầu tư bất động sản và tiếp tục phung phí tiền vào những khoản đầu tư rủi ro khác. Trong đó, ông đã mất gần như toàn bộ tài sản trong vụ sập thị trường chứng khoán năm 1929.

Walker lại gây chú ý vào năm 1933. Đang làm golf pro ở Saddle River CC (Paramus, New Jersey), ông bị bắt vì kéo đổ các biển hiệu do một sân golf lân cận dựng lên và được bảo lãnh với số tiền 500 USD. Một năm sau, ông chơi bốn vòng đấu 88-85-81-80 để về đích ở vị trí cuối cùng trong sân thi đấu 61 người tại giải The Masters đầu tiên.

1718036605392.jpeg (113 KB)
Ngày 4/6/1926: Các đối thủ trong giải đấu giao hữu quốc tế giữa Anh và Mỹ tại Wentworth Park, Virginia Water. Từ trái qua phải: F Robson (Anh), Fred McLeod (Mỹ), Edward Ray (Anh) và Cyril Walker (Mỹ).

Phá sản, giải nghệ, chống chọi với chứng nghiện rượu và bị gia đình ghẻ lạnh, Walker rời bỏ làng golf chuyên nghiệp đột ngột như cái cách ông chinh phục đỉnh cao. Nhiều năm sau đó, ông sống ẩn dật. 

Năm 1940, một phóng viên vô tình bắt gặp Cyril Walker làm caddie cho một sân golf ở Miami. Người đàn ông từng luôn trưng diện những bộ vest lịch sự giờ đây đang mặc đi mặc lại một chiếc áo cổ lọ cũ kỹ ngày qua ngày - vì đó là chiếc áo duy nhất mà ông có. Tài sản quý giá nhất của ông là một chiếc đồng hồ đeo tay được mua với giá 1,5 USD - là vật bất ly thân để ông có thể thực hiện nhiệm vụ caddie đúng giờ.

Tin tức này đã được chứng thực, Walker cũng nói với phóng viên rằng ông đã không chơi golf trong 4 năm và không nghĩ mình còn có thể break 80. Vòng xoáy cuộc đời đã kéo ông từ đỉnh cao vĩ đại nhất của thế giới golf đến một cuộc sống nghèo khó cơ cực.

Vào những ngày đẹp trời có thu nhập khấm khá, ông sẽ chi 25 xu để nghỉ ngơi trong trang viên của Cứu Thế Quân. Những ngày khác, ông ngủ trên ghế đá công viên.

Walker cuối cùng đã chuyển về phía bắc, đến Hackensack, New Jersey, gần nơi ông từng làm golf pro tại Englewood Country Club. Ông đã dành những năm cuối đời để cố gắng kiếm sống bằng nghề rửa bát tại một quán ăn. Số tiền còn lại sau khi chi trả sinh hoạt phí thường bị lãng phí vào bia rượu.

Và vào đêm ngày 5/8/1948 mưa tầm tã, Walker bước vào đồn cảnh sát Hackensack. Ông hỏi trung sĩ Ralph Pinot rằng liệu mình có thể ngủ trong phòng giam để thoát khỏi cái lạnh hay không. Ông vẫn nở nụ cười khắc khổ, hai mắt giật díu vào nhau, không một xu dính túi, quần áo nhếch nhác và lấm lem. Ông đã không còn chút hình ảnh vinh quang ngày nâng cúp vô địch U.S. Open năm xưa nữa.

Sáng hôm sau, cảnh sát tìm thấy Walker nằm gục trên ghế. Nguyên nhân chính thức của cái chết là do viêm phổi, và ông được chôn cất tại một cánh đồng gốm, không có tấm bia mộ nào để đánh dấu phần mộ của ông.

“Sự tự tin là điều tuyệt vời. Hãy tin vào chính mình để đạt được bất cứ điều gì”, Walker đã để lại lời khuyên này cho trần thế - nhưng đó cũng chính là những gì ông đã để mất, hoặc đã lãng quên, trong cuộc đời mình.

0 lượt thích 1306 lượt xem

Tin bài khác