Tiếc thương anh Đoàn Mạnh Giao – nguyên Chủ tịch Hiệp hội Golf Việt Nam, Tổng biên tập Tạp chí Golf Việt Nam
Biết anh bị bệnh đã lâu và biết ngày này sẽ tới nhưng Tạp chí thấy vô cùng hụt hẫng vì phải xa anh – người sếp vô cùng kính trọng, người thầy uyên bác và người anh lớn rất mực thân tình, hào sảng, luôn quan tâm và giúp đỡ nhân viên.
Anh ra đi không chỉ là sự mất mát to lớn cho gia đình, mà còn là niềm tiếc thương sâu sắc cho cộng đồng golf Việt, cho bạn bè, người thân, trong đó có Tạp chí Golf Việt Nam. Với 3 nhiệm kỳ là Chủ tịch Hiệp hội Golf VN và hơn 10 năm là Tổng biên tập Tạp chí Golf Việt Nam, anh không chỉ dẫn dắt cho sự phát triển của nền golf nước nhà mà còn đóng góp rất nhiều ý tưởng và công sức cho sự phát triển của Tạp chí.
Tháng 3/2011, anh Giao lúc đó là Chủ tịch HH Golf Việt Nam đã đồng ý nhận trách nhiệm là Tổng Biên tập Tạp chí Golf Việt Nam thay cho anh Phạm Sanh Châu đi nhiệm kỳ đại sứ tại nước ngoài. Dưới sự dẫn dắt của TBT Đoàn Mạnh Giao, với tầm nhìn vĩ mô của một người lãnh đạo VF chính phủ, của Chủ tịch bộ môn thể thao golf còn rất mới mẻ tại Việt Nam, với tâm huyết đi sâu đi sát với phong trào và khả năng biên tập cực kỳ sắc sảo, Tạp chí Golf Việt Nam đã có những bước đi rất chắc chắn và bài bản.
Những giải golf qui mô và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc như “Swing for Vietnam”,“Vietnam Golf Junior Championship”, “Vietnam Caddies Championship”… và sự kiện thường niên “Bình chọn Sân golf Tốt nhất Việt Nam” đều có sự hiện diện và mang dấu ấn của anh.
Anh vẫn thường dặn dò: “Các em làm gì cũng cần phải đặt uy tín và ích lợi chung lên trước hết!”. Còn nhớ những lần mang bản thảo qua nhà để anh duyệt, anh đã sửa chi tiết từng câu chữ và văn phong, đặc biệt từng “từ ngữ” anh điều chỉnh hay thay thế đều rất “đắt”!
Ngoài công việc, mỗi buổi gặp gỡ hay dã ngoại có sự tham gia của anh đều trở nên rất sống động và thú vị. Còn nhớ những chia sẻ của anh về các cú swing trong golf, cách chọn và thưởng thức rượu vang, cách lựa chọn cigar,… hay những câu chuyện hài với lối kể chuyện rất hóm hỉnh khiến những buổi tiệc tràn ngập tiếng cười. Một người sếp giỏi như vậy và một người anh hào sảng như thế làm sao không được mọi người yêu quý!
Anh ra đi là một sự mất mát to lớn cho Tạp chí và niềm tiếc thương vô hạn trong mỗi chúng em. Mong ở nơi xa ấy, linh hồn anh được bình an vui thỏa vì đã sống một cuộc đời đáng sống gần 80 năm trên đất này. Rest in Peace!