Chuyển tới nội dung

Số phận “hố golf thứ 19” tại Augusta National?  

Nếu là một người hâm mộ cuồng nhiệt của The Masters, hẳn bạn có thể kể vanh vách từng hố golf tại Augusta National từ hố đầu tiên “Tea Olive” đến hố 18 đầy kịch tính “Holly”. Nhưng còn hố số 19 thì sao?

Giấc mơ táo bạo của MacKenzie

Quay ngược về đầu thập niên 1930, khi Augusta National mới chỉ là một ý tưởng đang được thai nghén, những người sáng lập sân đã mời huyền thoại thiết kế sân golf người Scotland, Alister MacKenzie vẽ nên bản quy hoạch cho “thiên đường golf” này. Và trong bản phác thảo đó, ông đã lặng lẽ đưa vào một hạng mục độc đáo: hố golf thứ 19.

Đây là một hố par-3 ngắn, chỉ khoảng 90 yard, nhưng mang ý nghĩa đặc biệt. MacKenzie hình dung đây sẽ là nơi các thành viên kết thúc một vòng đấu bằng một cuộc “thanh toán nợ nần” đầy kịch tính. Người thua kèo ở 18 hố chính sẽ có cơ hội gỡ gạc bằng một trận “double or quits”, một hình thức cược gấp đôi hoặc xóa nợ phổ biến ở Anh thời đó.

Alister-and-Hilda-MacKenzie.jpg (273 KB)
Alister MacKenzie từng đưa hố golf thứ 19 vào bản quy hoạch Augusta.

Dù ngắn, nhưng hố này không hề dễ. MacKenzie mô tả nó là một green dạng cao nguyên, hẹp ở một đầu (nơi thường đặt cờ), và rộng hơn ở đầu còn lại, tạo ra lựa chọn cho những người “không đủ dũng khí hay kỹ năng” để đánh thẳng vào vùng cắm cờ nguy hiểm. Nói cách khác, đó là một hố đậm chất rủi ro, giống như hố số 6 nổi tiếng tại sân Lakeside ở Los Angeles.

MacKenzie từng viết rằng ông chỉ biết đến hai hố thứ 19 tại Mỹ ở Knollwood (New York) và Tam-O-Shanter (Detroit), nhưng ông tin rằng ý tưởng này hoàn toàn xứng đáng là một phần trong “sân golf lý tưởng” mà ông theo đuổi.

Vì sao hố số 19 không thành hiện thực?

Thực tế, hố số 19 đã được đưa vào bản vẽ chi tiết, thậm chí có cả tranh màu minh họa (vẫn còn được lưu giữ trên website của The Masters). Theo thiết kế, tee box sẽ nằm ngay cạnh green của hố 18, và cú đánh sẽ phải luồn lách giữa green của hố 9 và hố 18, nhắm đến mục tiêu nằm gọn sau tee box của hố 10.

Nghe có vẻ thú vị, nhưng cũng đầy rủi ro. Bạn có thể tưởng tượng khung cảnh lộn xộn của một giải đấu khi khán giả không biết nên đứng ở đâu, còn người chơi thì chỉ cần một cú “shank” là đủ để… trúng nhóm đang kết thúc ở hố 18. Việc “nhét” thêm một hố giữa khu vực đông đúc nhất sân, từ green 18 tới clubhouse, là một canh bạc rủi ro về mặt vận hành.

Quan trọng hơn, Augusta khi ấy đang vật lộn với khó khăn tài chính. Giấc mơ thì lớn, nhưng thực tế phũ phàng: họ thậm chí không thể lấp đầy danh sách hội viên. Có được 18 hố để vận hành ổn định đã là một nỗ lực đáng nể.

Như vậy, hố số 19 âm thầm bị gạch khỏi kế hoạch…

MastersMysteries1.jpg (248 KB)
Hố số 19 tại Augusta vẫn âm thầm tồn tại dưới dạng: tee box thành sân tập, green thành khu putting green trước hố 1.

Nhưng hố 19 chưa hẳn là đã biến mất. Câu chuyện trở nên thú vị hơn khi Augusta đã xây tee box của hố 19. Chỉ có điều, họ xoay hướng của nó… ngược lại, và biến nó thành khu phát bóng đầu tiên của sân tập, chính là driving range mà các golfer sử dụng trước khi ra sân. Và không dừng ở đó: phần green của hố 19 cũng được xây dựng. Đó chính là khu putting green trước hố 1, nơi các golfer thực hiện những cú gạt cuối cùng trước khi bước vào cuộc đấu thực sự.

Vậy nên, nếu nói đúng, hố số 19 tại Augusta vẫn còn tồn tại, nhưng không phải là một hố hoàn chỉnh. Nó được “chia tách”, sống sót dưới hai hình thức riêng biệt, tee box thành sân tập, green thành sân gạt. Chúng âm thầm phục vụ những nhà vô địch tương lai.

Có lẽ ta nên gọi nó bằng một cái tên khác: Hố số 0 – nơi mọi giấc mơ bắt đầu, và cũng là tàn dư của một giấc mộng chưa kịp thành hình.

0 lượt thích 155 lượt xem

Tin bài khác