Chuyển tới nội dung

Sau 90 năm, Augusta National đã thay đổi ra sao?

Augusta National Golf Club của năm 2024 vẫn giống như Augusta National ở năm 2004, chẳng khác là bao so với năm 1974 và giữ nét nguyên thuỷ của 1934. Vậy quá trình thay đổi của Augusta National trong suốt 90 năm qua thực sự đã diễn ra thế nào?
AUGUSTA, GA - April 1998:  The 16th hole, course scenic, during the 1998 Masters Tournament at Augusta National Golf Club on April 9-12, 1998 in Augusta, Georgia. (Photo by Augusta National/Getty Images)
Hố 16 năm 1998. Ảnh: Getty Images

Một trong những điểm đặc biệt của Augusta National Golf Club chính là việc sự điều chỉnh và nâng cấp sân golf chưa bao giờ làm mất đi tính biểu tượng xuyên dòng lịch sử. Những cải tiến đã diễn ra gần như trong mọi mùa giải kể từ khi The Masters khai mạc vào tháng 3 năm 1934, từ những thay đổi về bề mặt cỏ cho đến việc tái cấu trúc lại các hố - nhiều thay đổi trong số đó đã dần dần làm thay đổi diện mạo của sân.

Tuy nhiên, bất chấp “ngoại hình” thay đổi theo từng năm, Augusta National vẫn giữ được khái niệm thiết kế nguyên bản. Trong bảng xếp hạng 100 sân gôn tốt nhất nước Mỹ của Golf Digest, Augusta National chỉ lọt khỏi top 10 một duy nhất trong năm 1966 và rồi liên tiếp nằm trong top 3 hàng năm kể từ năm 1985.

Augusta National Golf Club của năm 2024 vẫn giống như Augusta National ở năm 2004, chẳng khác là bao so với năm 1974 và giữ nét nguyên thuỷ của 1934. Vậy quá trình thay đổi của Augusta National trong suốt 90 năm qua đã diễn ra thế nào?

1930-’40s: SỰ BIẾN ĐỔI CỦA THIẾT KẾ NỀN TẢNG

Chiều dài: 6,700-6,800 yards

Điểm chiến thắng trung bình: 281 (-7)

Điểm chiến thắng thấp nhất: 279 (Ralph Guldahl, 1939; Claude Harmon, 1948)

Nhiều người theo chủ nghĩa kiến trúc thuần tuý đã chỉ trích ý tưởng ban đầu của Alister MacKenzie và Bobby Jones năm 1932: xây dựng một sân golf trên đất liền mô phỏng lại sân golf huyền thoại St. Andrews, với fairway rộng cho phép người chơi thực hiện các cú đánh tấn công mạnh mẽ nhưng đầy rủi ro, kết hợp cùng khu vực green có rìa dốc. Nghe có vẻ rất hấp dẫn và đầy hứa hẹn, nhưng việc thành lập Augusta National ban đầu sẽ gặp khó khăn vì điều kiện sân của giống cỏ của những năm 1930.

82745445
Trong nhiều thập kỷ, các hố như par-3 hố 12 rất gồ ghề, cứng và dễ bị ảnh hưởng bởi thiên nhiên. Ảnh: Getty Images

Giống như hầu hết các sân gôn phía Nam, Augusta National được trồng cỏ Bermuda, loại cỏ sinh trưởng kém vào mùa đông. Khi Bermuda phát triển chậm, lại được trồng trên lớp đất sét khô (Augusta được xây dựng trên vùng đất sét), nó sẽ nên cứng như đá. Khi trời chuyển ẩm ướt — và mùa đông ở phía đông nam cũng như đầu mùa xuân, thường có mưa — cỏ trở nên sũng nước và gần như không thể chơi được. 

Tom Watson nhớ lại Byron Nelson đã nói với anh rằng cỏ ba lá mọc ở fairway là điều bình thường. Ngay cả sau khi gieo hạt lúa mạch đen lâu năm chịu lạnh ở các green và fairway, CLB vẫn nỗ lực vào mỗi mùa thu để trồng một lớp đệm cỏ xanh đậm, song điều kiện mặt sân vẫn không thể đồng đều, phụ thuộc hoàn toàn vào “Mẹ Thiên nhiên” trong thời đại hệ thống thoát nước ngầm hạn chế, phân bón, thuốc diệt cỏ và hệ thống thuỷ lợi còn thô sơ.

Bên cạnh đó, Bobby Jones và chủ tịch CLB Clifford Roberts cũng không hài lòng với thiết kế của sân từ góc độ thi đấu. Quá trình sửa đổi lớn đầu tiên diễn ra ngay lập tức, với việc hoán đổi chín hố ngay sau giải đấu The Masters 1934 (hố 10 hiện tại ban đầu là hố 1). Trước giải Masters năm 1938 và 1939, kiến trúc sư Perry Maxwell đã thực hiện những thay đổi đáng kể đối với các hố 7, 9, 10, 12 và 14, cùng nhiều hố khác. Vòng xoáy điều chỉnh đã bắt đầu từ thời điểm này.

Những năm 1940 là một thập kỷ đầy biến động. Sau chiến thắng của Jimmy Demaret, Craig Wood và Byron Nelson, sân đã bị bỏ hoang trong Thế chiến thứ 2. Giải The Masters phải tạm dừng trong 3 năm, biến Augusta National trở thành đồng cỏ dại. Sau chiến tranh, CLB đã thuê Robert Trent Jones thực hiện một loạt thay đổi khác, bao gồm việc cơi nới hố 11 dài hơn, hiện đại hơn; mở rộng các bẫy nước bên cạnh green; hố 16 par-3 mới nghiêng 90 độ so với hố cũ và phải đánh bóng qua một hồ nước rộng.

1950-’70s: KỶ NGUYÊN BÌNH ỔN

Chiều dài: 6,900-7,040 yards

Điểm chiến thắng trung bình: 281 (-7)

Điểm chiến thắng thấp nhất: 271 (Jack Nicklaus, 1965; Ray Floyd, 1976)

Vào đầu những năm 1950, Augusta National về cơ bản đã “trưởng thành” và gần giống với đấu trường chúng ta chiêm ngưỡng ngày nay. Thuốc nhuộm xanh màu nước đã bắt đầu được ứng dụng từ năm 1951. Từ đó đến cuối những năm 1970, sân golf không thực hiện nhiều thay đổi, chỉ có điều chỉnh về chiều dài lên trung bình lên 6.950 yards - dài hơn 250 yards so với “kỷ nguyên” trước, tương đồng chiều dài với các sân đấu đăng cai U.S Open như Oakmont, Oakland Hills, Oak Hill, Inverness và Winged Foot. Vẫn có sự thay đổi thứ tự hố, nhưng sân golf vẫn gần như nguyên vẹn cho đến cuối những năm 1990.

Vì công nghệ gậy và bóng của Augusta National phát triển chậm trong khoảng thời gian này nên chiều dài hố và nhu cầu đánh của Augusta National cân bằng với trang thiết bị, chiều dài sân không có nhiều thay đổi.

79856649
Hố 13 năm 1966. Ảnh: Getty Images

Điều kiện của sân đã được cải thiện kể từ những năm 1930 và 40, nhưng nhiều vấn đề vẫn tồn đọng. Mặt cỏ Augusta National sử dụng vẫn là loại cỏ tốt nhất, nhưng bề mặt sân vẫn còn thô sơ so với tiêu chuẩn đương thời và chất lượng của các đường fairway tiếp tục phải phụ thuộc vào các yếu tố thiên nhiên. Nhiệt độ ấm áp vào tháng 2 và tháng 3 có thể thúc đẩy sự phát triển mạnh mẽ của cỏ Bermuda, giúp tăng cường diện tích cỏ lúa mạch đen, nhưng trong những thời điểm thời tiết lạnh hơn, Bermuda vẫn không thể phát triển và lúa mạch đen vẫn có thể thưa thớt, loang lổ hoặc đẫm bùn.

Các bề mặt cỏ Bermuda cũng cứng và người chơi khó có thể thực hiện được những cú đánh xa ở lần thứ 2 vung gậy. Vậy nên các golfer thi đấu trong thời đại này khó có thể chinh phục các hố par-5 như hiện tại.

1980-’90s: TỐI ƯU GREEN

Chiều dài: 7,040-6,985 yards

Điểm chiến thắng trung bình: 279 (-9)

Điểm chiến thắng thấp nhất:270 (Tiger Woods, 1997)

Ngay cả khi điều kiện sân golf Augusta National là đẳng cấp bậc nhất so với thời đại, nhưng vẫn không có “phiên bản” nào được đánh giá là “tốt nhất” trước năm 1980 - năm mà vùng green được phủ cỏ Bentgrass. Sự thay đổi này, với việc sử dụng các giống lúa mạch đen cải tiến được giám sát trên các đường fairway, đã chuyển sân golf sang giai đoạn nông học và có tính thẩm mỹ hiện nay, bao gồm cả các mép bunker được cắt tỉa cẩn thận. Vào đầu những năm 80, một số khu vực gạt bóng gần như không thể chơi được vì độ dốc quá lớn đi cùng với tốc độ green nhanh của Bentgrass. 

83124561
Hố 17 năm 1995: MacKenzie và Jones đã hình dung ra việc sắp xếp lại các fairway để người chơi có thể tối đa hóa các góc tiếp cận vào vùng green. Ảnh: Getty Images

Khi cỏ Bentgrass ở các green trưởng thành, chúng cũng ngày càng bám chặt hơn, đến mức bóng xoáy không ngừng trên green. Tốc độ green nhanh buộc người chơi phải nhanh chóng tìm ra giải pháp để thích nghi, sân cũng phải tìm ra cách để điều chỉnh bề mặt cỏ, làm phẳng các phần rìa green ở các hố 4, 6, 8, 9, 14 và 18.

Phần cuối cùng trong ma trận bảo trì của Augusta National được đưa ra vào những năm 1990 khi Marsh Benson, giám đốc sân golf, phát minh ra hệ thống sục khí, hiện được gọi là SubAir, giúp thông khí cho vùng rễ cây và có thể hút nước khỏi bề mặt sân đấu. Hệ thống này đã cải thiện đáng kể tính nhất quán vùng green — giúp khắc phục các vấn đề về còn tồn đọng lâu năm ở hố 12 par-3, nằm ở vùng trũng và lạnh nhất nhất của sân — và mang lại cho Augusta National khả năng kiểm soát bề mặt sân vượt trội.

80013890
Hố 15 trong thập niên 1980s: Trước khi những cây thông được thêm vào bên phải vào cuối những năm 1990, fairway rộng rãi ở lỗ 15 par-5 cho phép người chơi di chuyển để có góc tấn công tốt nhất cho những cú đánh dài thứ hai qua mặt nước. (Getty)

2000s and 2010s: CHIẾN DỊCH “CHỐNG TIGER”

Chiều dài: 6,985-7,475 yards

Điểm chiến thắng trung bình: 278 (-11)

Điểm chiến thắng thấp nhất: 270 (Jordan Spieth, 2015)

Cho đến đầu những năm 2000, những sửa đổi mà sân golf đã thực hiện trong 50 năm trước đó chủ yếu là nhằm vào việc tối ưu quá trình bảo trì và giữ ổn định bề mặt sân cỏ. Đến năm 2002, những thay đổi trở nên đột phá hơn. Khoảng cách phát bóng trung bình của các tuyển thủ PGA Tour đã tăng thêm 22 yards từ năm 1980 đến năm 2001. Điều đáng lo ngại hơn nữa là điểm chiến thắng trung bình từ năm 1990 đến năm 2001 là 276,3, thấp hơn 4 gậy so với điểm chiến thắng trung bình của 40 năm trước đó (280,6).

Hố 15 là ví dụ tiêu biểu về việc tăng khoảng cách đã thúc đẩy Augusta National bắt tay vào những thay đổi kiến trúc mang đến kết quả tích cực nhất kể từ những năm 1950. Cho đến năm 2002, chiếc lược chơi hố 15 hầu như không thay đổi so với nguyên gốc thiết kế: người chơi có thể phát bóng 220-230 yards để thực hiện cú đánh tiếp cận tới green vượt qua hồ nước.

1142683587
Tiger Woods thi đấu trên hố 15 trong vòng chung kết The Masters 2019.

Vào giữa những năm 2000, các vận động viên đã gia tăng khoảng cách đánh bóng đáng kể. Sau khi hố được tăng chiều dài lên 530 yards vào năm 2006, các tuyển thủ vẫn có thể phát bóng, và sau đó đánh tiếp cận trong 200-210 yards dễ dàng bằng gậy sắt 5 và 6. Vào cuối những năm 2010, những tay golf có khoảng cách đánh bóng nổi trội thường chỉ cần đánh tiếp cận dưới 200 yards.

Để đi cùng sự phát triển thần tốc của người chơi và trang thiết bị, Augusta National đã tăng chiều dài sân đấu thêm 520 yards từ năm 1999 đến năm 2006. Kể từ đó, sân golf đã cơi nới thêm 100 yards, nâng tổng chiều dài lên 7.545 yards. 

Những nỗ lực nhằm đảm bảo độ chính xác được tăng cường từ năm 2002 đến năm 2011 khi những lùm cây thông trưởng thành được trồng ở các hố 7, 11, 15, 17 và 18 ở những khu vực trước đây là fairway. Ví dụ: lựa chọn phát bóng sang phải ở hố 11 đã bị loại bỏ hoàn toàn, xóa sổ góc tiếp cận dễ dàng vào green. Cho dù các biện pháp này có hiệu quả đến mức nào trong việc nâng cấp độ khó của sân, thì việc thu hẹp sân golf vẫn là một đòn giáng mạnh vào triết lý thiết kế của bộ ba sáng lập MacKenzie - Jones - St.Andrews - ban đầu là áp độ thách thức vào vị trí bố trí green và các hố, thay vì đặt ra các chướng ngại vật.

2020s: BÀI KIỂM TRA TỐI THƯỢNG

Chiều dài: 7,475-7,545 yards

Điểm chiến thắng trung bình: 275 (-13)

Điểm chiến thắng thấp nhất: 268 (Dustin Johnson, 2020)

Hố 4 par-3. Ảnh: Augusta National

Chúng ta chưa trải qua hết thập niên này nên chỉ có thể đánh giá ngắn gọn. Augusta National có thể hạn chế điểm số kỷ lục của các vận động viên thông qua cách bố trí hố và độ khó của green, nhưng sân golf vẫn tiếp tục cơi nới thêm chiều dài. Giờ đây, khó có ai ngoại trừ những người chơi có khoảng cách đánh bóng tốt mới có thể trụ lại cả 4 vòng đấu. Ở The Masters 2023, 31/86 golfer đạt khoảng cách phát bóng trung bình trên 300 yards (bao gồm cả những người trượt cắt loại), và hơn một nửa tuyển thủ trên đấu trường đạt khoảng cách hơn 295 yards. Khoảng cách phát bóng trung bình của top 8 The Masters trong 4 mùa giải gần nhất lần lượt là 304,8, 308,5, 300,2 và 304,4 yards. Ngoài ra, 6 nhà vô địch gần nhất đều có điểm âm 2 con số - kỷ lục của giải đấu tính đến hiện tại.

0 lượt thích539 lượt xem

Tin bài khác