Chuyển tới nội dung

Tiger Woods: khoảnh khắc đáng nhớ nhất khi vô địch Masters 2019 là ăn mừng cùng bọn trẻ

Câu chuyện về hai giải major, anh thua ở lần đầu tiên và chiến thắng trong lần thứ hai; hai giải đấu cách nhau chín tháng trời, một đại dương và thật nhiều cảm xúc, Woods cảm nhận được điều đó một cách sâu sắc nhất qua gương mặt của hai đứa con nhỏ.

Tiger Woods ôm con trai Charlie sau vòng chung kết giải Masters 2019. (Ảnh: Christian Iooss)

Vô địch Masters 2019, Woods mang về cho mình giải thưởng mong ước đã lâu. Vô địch sau 11 năm chờ đợi, và chỉ khoảng 2 năm sau ca phẫu thuật cột sống, đây thực sự là một điều đáng nhớ. Nếu dành để miêu tả cho chiến thắng này, “kỳ tích”, “lịch sử”, “siêu phàm” đều không có gì là nói quá.

Sam và Charlie dõi theo bố thi đấu tại Open Championship trên sân Carnoustie gần 9 tháng trước đó, vào tháng 7, lần đầu tiên anh có cơ hội giành vô địch một giải major từ sau 2013 Open tại Muirfield, khi đó anh đang đồng hạng 2 lúc bước vào vòng đấu cuối, nhưng rồi chỉ về đích với đồng hạng 6. Tại Carnoustie, anh đã có thời điểm vươn lên dẫn trước nhưng rồi đã vấp ngã và một lần nữa chỉ giành được đồng hạng 6 chung cuộc. Vô địch của mùa giải năm đó là Francesco Molinari.

Tháng 4/2019, tại Augusta National Golf Club, phía sau green của hố 18, sau khi gạt bóng thành công và mang về chiến thắng lần thứ 5 tại giải Masters, khắp nơi đều có người muốn tiến tới và ôm chúc mừng, nhưng cái ôm ấm áp nhất là của con gái và con trai anh.

Sam và Charlie Woods theo dõi cha thi đấu trong vòng chung kết Open Championship 2018 tại Carnoustie. (Ảnh: Matthew Lewis/R&A)

 “Tôi nghĩ điều khiến chiến thắng này càng trở nên đặc biệt là vì hai đứa nhỏ đã nhìn thấy tôi thất bại tại Bristish Open vào năm ngoái. Tôi đã có lúc dẫn trước, nhưng rồi tôi dính bogey tới hai lần và thất bại trước Francesco. Để cho hai đứa nhỏ trải qua những cảm xúc, giống như chúng cũng là một phần của giải đấu, một lần là chứng kiến bố của chúng thất bại, một lần là chứng kiến bố của chúng thành công, tôi nghĩ đó là những ký ức khó có thể quên được. Tất cả những cái ôm, những sự phấn khích đó của bọn trẻ là vì chúng biết tôi đã trải qua như thế nào và cũng biết tôi sẽ ra sao nếu thất bại tại Carnoustie. Trong chưa tới một năm và cảm xúc đã đảo ngược hoàn toàn, tôi nghĩ chúng chưa từng trải qua chuyện như vậy bao giờ.”

Chúng ta thường tự hỏi sẽ phải khó khăn đến mức nào đối với một đứa trẻ có cha mẹ là người nổi tiếng, trong trường hợp này là có bố là một vận động viên vĩ đại. Thế nhưng có khi nào chúng ta ngừng lại và nghĩ xem sẽ khó đến mức nào để làm một người cha mẫu mực, chứ chưa nói tới một người cha tuyệt vời, khi mà Woods trở về nhà và bỏ lại ngoài bậc thềm trước cửa sự nổi tiếng và ảnh hưởng của mình?

Sự đền đáp là khi người cha có những đứa con ở bên và cùng nhau chia sẻ chiến thắng, để hiểu và cũng để trân trọng điều đó. Đây mới thực sự là phần thưởng khi Woods giành chiến thắng tại giải Masters.

0 lượt thích

Tin bài khác