Chuyển tới nội dung

Thuở còn là Walker Cupper của những huyền thoại  

Walker Cup là bước đệm của những golfer nghiệp dư tài năng và là cái nôi của nhiều gương mặt huyền thoại.

Giải đồng đội diễn ra hai năm một lần so trình giữa tuyển Mỹ và “liên minh” Vương quốc Anh - Ireland đã tạo nên một sân khấu cho người hâm mộ chứng kiến sự ra đời của những thế hệ siêu sao golf tiếp theo. Danh sách những cái tên bước ra từ Walker Cup rất ấn tượng, và dưới đây là những gương mặt xuất chúng nhất đã trở thành VĐV chuyên nghiệp hàng đầu thế giới.

Jack Nicklaus

Jack Nicklaus, 1959

Nicklaus đã hai lần chơi cho Hoa Kỳ tại Walker Cup, lần đầu tiên tại Muirfield vào năm 1959 và một lần nữa tại Seattle Golf Club vào năm 1961. Anh ấy đã giành chiến thắng hoàn hảo với tỷ số 4-0 trong giải đấu, và người Mỹ đã giành chiến thắng dễ dàng trong cả hai năm.

Gấu Vàng là golfer vĩ đại nhất mọi thời đại. Ông đã thắng tổng cộng 117 giải đấu chuyên nghiệp trong sự nghiệp của mình.

Tom Kite

Tom Kite, 1971

Kite là thành viên tuyển Mỹ năm 1971 khi Walker Cup tổ chức tại St. Andews. Đáng tiếc, năm đó Mỹ thua. Walker Cup 1971 là một trong hai lần duy nhất tuyển Anh & Ireland đánh bại Hoa Kỳ trong suốt 32 kỳ đầu tiên của giải đấu. 

Lên chuyên nghiệp năm 1972, Tom Kite sở hữu 37 danh hiệu, trong đó có chiến thắng U.S. Open 1992 và có và có 175 tuần trong top 10 OWGR từ năm 1989 đến năm 1994.

Lanny Wadkins

Lanny Wadkins, 1971

Năm 1971 là năm thứ hai Lanny Wadkins đầu quân cho tuyển Mỹ thi đấu Walker Cup. Dù Mỹ thua chung cuộc, nhưng ông đã đem về cho đội tuyển 2 chiến thắng nội dung đấu đơn.

Wadkins đã thắng 21 giải đấu trên PGA Tour, trong đó có 1 danh hiệu major tại PGA Championship 1977. Tay golf sinh năm 1949 đã giữ top 10 OWGR trong 86 tuần kể từ khi BXH ra mắt vào năm 1986 đến 1988.

Curtis Strange & Jay Haas

Curtis Strange & Jay Haas, 1975

Hai người đồng đội của đội tuyển Golf Đại học Wake Forest được ghép đôi với nhau 2 lần trong nội dung foursome, cả 2 lần đều giành chiến thắng. 

Curtis Strange đã có hai chiến thắng giáp nhau tại U.S. Open 1988-89, tổng cộng 29 danh hiệu chuyên nghiệp. Ông là thành viên của Đại sảnh Danh vọng Golf Thế giới và Đại sảnh Danh vọng Thể thao Virginia.

Về phía Jay Haas, tay golf sinh năm 1953 hiện vẫn đang theo đuổi golf chuyên nghiệp và đang thi đấu ở hệ thống PGA Tour Champions.

Craig Stadler

Craig Stadler, 1975

Stadler đã ghi thành tích 3-0 cho tuyển Mỹ tại Walker Cup 1975, nhờ đó đội Mỹ dễ dàng “báo thù” cho trận thua năm 1971, đánh bại Anh & Ireland với tỷ số 15,5 - 8,5. 

Ông có 30 chiến thắng chuyên nghiệp, trong đó có 9 danh hiệu tại hệ thống PGA Tour trung niên cùng chức vô địch tại The Masters 1982.

Jerry Pate

Jerry Pate, 1975

Jerry Pate lên chuyên nghiệp ngay sau khi chơi cho đội tuyển Hoa Kỳ tại Walker Cup 1975. Chưa đầy một năm sau, ông tiếp tục giành chức vô địch U.S. Open tại Atlanta Athletic Club.

Davis Love III

Davis Love III, 1985

Davis Love III đã đánh bại Peter McEvoy 5&3 trong trận đấu đơn cuối cùng để giúp đội Hoa Kỳ đánh bại Anh & Ireland với tỷ số 13 - 11 tại Pine Valley G.C., New Jersey.

Ông từng vô địch 21 sự kiện ở PGA Tour, trong đó có một chức vô địch lớn: PGA Championship 1997; thắng The Players năm 1992 và 2003. Ông xếp trong top 10 OWGR trong hơn 450 tuần, với thứ hạng cao nhất trong sự nghiệp là top 2 Thế giới. Năm 2012 và 2016, Love đeo băng đội trưởng để dẫn dắt tuyển Mỹ tại Ryder Cup. Năm 2017, ông ghi danh vào Đại sảnh Danh vọng Golf Thế giới.

Colin Montgomerie

Colin Montgomerie, 1987

Colin Montgomerie là điểm sáng duy nhất của tuyển Anh & Ireland tại Sunningdale G.C. Trong khi đội tuyển Mỹ giành chiến thắng thuyết phục với tỷ số 16,5 - 7,5 thì Monty là tay golf tuyển Anh & Ireland duy nhất thắng cả hai trận đấu đơn của mình.

Ông đã giành được kỷ lục 8 danh hiệu European Tour Order of Merit, trong đó có chuỗi 7 danh hiệu liên tiếp từ năm 1993 đến 1999.

Padraig Harrington & Paul McGinley

Padraig Harrington & Paul McGinley, 1991

Bộ đôi golfer Ireland Padraig Harrington & Paul McGinley đã có khoảng thời gian thi đấu khó khăn và cũng khó quên tại Portmarnock. Hợp tác với nhau trong các buổi đấu foursomes đầu tiên, cặp đôi này đã thua 2 & 1 trước Jay Sigel và Allen Doyle. 

Padraig Harrington đã giành được ba chức vô địch major: The Open Championship 2007 và 2008, PGA Championship 2008. Ông đã dành hơn 300 tuần trong top 10 OWGR và đạt thứ hạng cao nhất là Top 3 Thế giới tháng 7 năm 2008. Harrington từng 6 lần thi đấu Ryder Cup liên tiếp từ năm 1999 đến năm 2010. Harrington được bầu làm đội trưởng cho Ryder Cup 2020 (bị hoãn lại một năm do đại dịch COVID-19, đội châu Âu thua 19-9). Vào năm 2024, ông sẽ ghi danh Đại sảnh Danh vọng Golf Thế giới. 

Về phần Paul McGinley, tại Ryder Cup 2002, ông đã thực hiện cú putt dài 10 foot ở hố 18 The Belfry, qua đó đánh bại Jim Furyk đầy thuyết phục và đem về chiến thắng cho đội châu Âu.

Phil Mickelson & David Duval

Phil Mickelson & David Duval, 1991

Trong lần xuất hiện duy nhất tại Walker Cup của những nhà vô địch major tương lai, Mickelson đã lập kỷ lục 3-1 và Duval ghi thành tích 2-1.

Phil từng là “kình địch” của Tiger Woods, anh hiện đã mất tư cách thành viên PGA Tour sau khi chuyển sang thi đấu cho LIV Golf League. Golfer tay trái hay nhất mọi thời đại đã giành tổng cộng 45 chiến thắng chuyên nghiệp và 6 major. Với chiến thắng tại PGA Championship 2021, Mickelson trở thành nhà vô địch lớn tuổi nhất trong lịch sử và là 1 trong 17 golfer sở hữu 3/4 danh hiệu nhà nghề. Ông được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Golf Thế giới vào năm 2012. Trong sự nghiệp, Lefty đã trải qua hơn 700 tuần trong top 10 OWGR.

David Duval là cựu golfer số 1 Thế giới và hiện đang chơi ở PGA Tour Champions. Duval đã thắng 13 giải đấu PGA Tour từ năm 1997 đến 2001; trong đó có một danh hiệu lớn, The Open Championship năm 2001.

Tiger Woods

Tiger Woods, 1995

Trong lần xuất hiện duy nhất tại Walker Cup, Woods có thành tích 2-2 khi tuyển Mỹ chỉ thua lần thứ tư trong lịch sử giải đấu này.

Tiger Woods được biết đến là một trong những vận động viên golf thành công nhất mọi thời đại.

Justin Rose

Justin Rose, 1997

Chín tháng trước khi Justin Rose gây tiếng vang khi về địch T-4 tại British Open với tư cách nghiệp dư, tay golf 17 tuổi khi đó là thành viên duy nhất trong đội Anh & Ireland có thành tích toàn thắng tại Quaker Ridge G.C. (2-1).

Lên chuyên nghiệp ngay sau đó, Rose gặp khó khăn trong vài năm đầu tiên thi đấu và chỉ qua cắt ở số ít giải. Tuy nhiên, vào đầu những năm 2000, anh đã thành công, giành chiến thắng trong sự kiện European Tour đầu tiên vào năm 2002 và cuối cùng giành Order of Merit 2007. Trong những năm tiếp theo, Rose tập trung chủ yếu thi đấu ở Mỹ, giành chiến thắng trong một số giải đấu đáng chú ý, đỉnh cao là chiến thắng tại U.S. Open 2013. Rose tiếp tục thành công kể từ đó, giành huy chương vàng tại Thế vận hội Mùa hè 2016, về đích ở vị trí Á quân tại Masters 2017 và lần đầu tiên đạt vị trí số 1 Thế giới vào năm 2018.

Luke Donald

Luke Donald, 1999

Donald sẽ trở thành một trong những tay golf xuất sắc nhất mọi thời đại của tuyển Anh & Ireland tại Walker Cup sau khi lập kỷ lục 4-0 tại Nairn G.C. và giúp đội tuyển nhà đánh bại Mỹ. Hai năm sau, Donald dẫn trước 3-1 tại Ocean Forest để giúp Anh & Ireland lần đầu tiên trong lịch sử giải bảo vệ thành công chức vô địch.

Cựu golfer số 1 Thế giới hiện đang là người đảm nhiệm vị trí đội trưởng tuyển châu Âu thi đấu tại Ryder Cup 2023.

Rickie Fowler & Rory McIlroy

Rickie Fowler & Rory McIlroy, 2007

Trước khi các tay golf trẻ bắt đầu tranh tài ở cấp độ chuyên nghiệp, họ đã đụng độ tại Royal County Down. Fowler, cùng với Billy Horschel, đã đánh bại McIlroy (bắt cặp với Jonny Caldwell) trong trận tứ kết sáng Chủ nhật, khi tuyển Mỹ giành chiến thắng 12,5-11,5.

Rory McIlroy đã trở thành niềm tự hào của quê hương Ireland với bảng thành tích choáng ngợp. Trong khi đó, dù liên tiếp được gọi tên thi đấu tại các giải cúp đồng đội chuyên nghiệp nhưng Fowler dường như vẫn chưa thể tìm lại được ánh hào quang thời nghiệp dư.

Jamie Lovemark, Dustin Johnson, Rickie Fowler & Billy Horschel

Jamie Lovemark, Dustin Johnson, Rickie Fowler & Billy Horschel, 2007

Trong vòng bốn năm kể từ khi bộ tứ này giúp Hoa Kỳ giành chiến thắng tại Royal County Down, cả bốn người đều đã giành được thẻ PGA Tour.

Jamie Lovemark không quá thành công khi lên chuyên nghiệp khi chỉ có 2 danh hiệu Korn Ferry Tour. Trong khi đó, DJ, Fowler và Horschel cũng gặt hái được những thành công nhất định. 

Danny Willett

Danny Willett, 2007

Trước khi được biết đến nhiều hơn với tư cách là nhà vô địch Masters 2016, Willett đã chơi cho tuyển Anh & Ireland, ghi thành tích 0-2-2 tại Royal County Down.

Vào tháng 4 năm 2016, anh đã giành chức vô địch major đầu tiên tại Masters và trở thành golfer người Anh duy nhất đạt được thành tích này, và là người châu Âu đầu tiên sau 17 năm vô địch tại Augusta National.

Tommy Fleetwood

Tommy Fleetwood, 2009

Ở tuổi 18, Fleetwood là thành viên trẻ nhất của tuyển Anh & Ireland tại Walker Cup 2009 (và không có mái tóc dài mà chúng ta vẫn thấy ở anh khi thi đấu chuyên nghiệp). Tommy Fleetwood kết thúc tuần với thành tích 1-1.

Jordan Spieth & Patrick Rodgers

Jordan Spieth & Patrick Rodgers, 2011

Spieth đã có thành tích 2-0-1 tại Royal Aberdeen, hòa trận đấu tứ kết vào Chủ nhật khi bắt cặp với Rodgers. Tuy nhiên, sự kết hợp của bộ đôi này không mang về chiến thắng cho đội nhà.

Chức vô địch major đầu tiên của Spieth đến tại Masters Tournament 2015, khi anh kết thúc với 270 gậy (-18) và nhận 1,8 triệu USD. Anh cân bằng kỷ lục mà Tiger Woods lập tại Masters Tournament 1997 và trở thành tay golf trẻ thứ hai (sau Woods) vô địch Masters. Sau đó, anh tiếp tục giành chức vô địch U.S. Open 2015 với thành tích 5 gậy âm. Anh là nhà vô địch U.S. Open trẻ nhất tuổi nhất kể từ thời của Bobby Jones năm 1923. Anh tiếp tục chiến thắng tại Tour Championship năm 2015, qua đó giành được FedEx Cup 2015. Hai năm sau Spieth giành chức vô địch major thứ ba tại Open Championship 2017 với 12 gậy âm (cách người về nhì ba gậy).

Justin Thomas

Justin Thomas, 2013

Thomas đã biến Walker Cup trở thành bài “Thánh ca” nghiệp dư của mình và thực hiện điều đó một cách đầy phong cách, ghi thành tích 2-0-1 bao gồm chiến thắng cách biệt 6 & 4 trước Max Orrin trong trận đấu đơn Chủ nhật khi Hoa Kỳ giành chiến thắng 17-9.

Năm 2017, cựu số một thế giới đã trải qua một năm đột phá khi vô địch 5 giải PGA Tour và giành chức vô địch FedEx Cup. Anh đã có được 2 danh hiệu major tại PGA Championship vào năm 2017 và 2022. Tháng 5 năm 2018, Thomas trở thành tay golf thứ 21 trong lịch sử đứng đầu OWGR.

Bryson DeChambeau

Bryson DeChambeau, 2015

Bryson DeChambeau là một trong số ít điểm sáng của đội Mỹ tại Walker Cup 2005. Năm đó, Mỹ bại trận trước Anh & Ireland tỷ số 16,5-9,5. DeChambeau là một trong hai tay golf Hoa Kỳ giành chiến thắng trong trận đấu đơn vào Chủ nhật với thành tích 2-0-1 trong tuần.

“Bác học” DeChambeau có 8 lần vô địch PGA Tour, trong đó có một chức vô địch lớn là U.S. Open 2020. Trước đó không lâu, DeChambeau là VĐV thứ 5 trong lịch sử giành được cả chức vô địch NCAA Division I và giải nghiệp dư Hoa Kỳ trong cùng một năm. Với chiến thắng tại U.S. Open, anh trở thành tay golf thứ 3 giành được 3 chức vô địch đó, sau Jack Nicklaus và Tiger Woods, đồng thời là tay golf thứ 6 vô địch cả giải U.S. Amateur và giải U.S. Open.

Nổi tiếng với cách tiếp cận phân tích và khoa học đối với môn thể thao này, DeChambeau có biệt danh là "Nhà khoa học". Bộ gậy của anh được thiết kế đặc biệt theo thông số kỹ thuật cá nhân, với tay cầm dày hơn bình thường và tất cả gậy sắt đều có cùng chiều dài. Năm 2020, anh lập kỷ lục phát bóng xa nhất trên PGA Tour.

Scottie Scheffler & Collin Morikawa

Scottie Scheffler & Collin Morikawa, 2017

Scheffler và Morikawa đã giúp Hoa Kỳ giành chiến thắng tại LACC với tổng thành tích 4-0. Họ là 2 trong số 7 golfer của đội Mỹ năm 2017 hiện có thẻ PGA Tour.

Scottie Scheffler hiện là golfer số một thế giới, lần đầu tiên đạt được vị trí này vào tháng 3 năm 2022 và đã giữ thứ hạng đó tổng cộng 48 tuần.

Collin Morikawa bắt đầu sự nghiệp PGA Tour ấn tượng với 22 lần vượt cắt liên tiếp, chỉ kém kỷ lục chuỗi 25 lần qua lát cắt của Tiger Woods. Morikawa có 5 chức vô địch PGA Tour – trong đó có 2 chức vô địch lớn là PGA Championship 2020 (ngay trong năm ra mắt) và Open Championship 2021. Anh là golfer Mỹ đầu tiên giành chiến thắng trong Race to Dubai của European Tour.

0 lượt thích1419 lượt xem

Tin bài khác