Chuyển tới nội dung

Những golfer khuyết tật: Họ dạy chúng ta điều gì?

Bốn golfer tiêu biểu tại U.S. Adaptive Open 2023 sẽ giải thích cách họ “vận hành” những cú swing độc đáo, và sau đó nhà cơ chế sinh học thể thao Đại học St. Francis Xavier sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về họ.

Theo số liệu từ National Golf Foundation, ở Mỹ, có hơn 5,7 triệu golfer khuyết tật. Liên minh Golf Khuyết tật Hoa Kỳ mỗi năm tổ chức hơn 30 giải đấu cấp quốc gia và có hơn 40 chi nhánh trên toàn lãnh thổ Mỹ. Năm ngoái, Hiệp hội Golf Mỹ (USGA) đã ra mắt giải U.S. Adaptive Open, trong đó người chơi sẽ thi đấu ở 1 trong 10 phân nhóm tật nguyền dựa trên tình trạng khuyết tật theo điểm chấp và BXH Golf khuyết tật Thế giới.

Khép lại giải đấu năm 2023, hãy cùng lắng nghe những câu chuyện đầy nghị lực và cảm hứng của những vận động viên của giải. Bốn golfer sẽ giải thích cách họ “vận hành” những cú swing độc đáo của họ, và sau đó nhà cơ chế sinh học thể thao Đại học St. Francis Xavier sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về họ.

“Đừng bao giờ đánh giá thấp khả năng của một golfer có quyết tâm trong việc tìm ra cách mới để đưa bóng vào hố.”

BRANDON CANESI

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_02.jpg

Brandon Canesi bị dị tật hai tay bẩm sinh. Cánh tay trái của anh chỉ có khớp cổ tay, không có bàn tay, còn bàn tay phải dị dạng ngón cái và ngón trỏ - nhưng ít nhất vẫn thực hiện được chức năng cơ bản như cầm một vật gì đó hoặc phát bóng. Khi biết đến golf năm 6 tuổi, theo bản năng, Canesi đã ghì chặt 2 tay lại với nhau và kẹp cán gậy vào nách để đánh bóng vào hố.

Lên 16, anh và chú của mình bắt đầu thiết kế một bộ gậy hoàn chỉnh hoạt động theo cách tương tự. Canesi tìm thấy một cây chổi trong nhà để xe của chú mình và nghĩ, Đây là chiều dài phù hợp cho driver. Cây chổi đó dài 58 inch, vì vậy Canesi và chú đã thiết kế lại gậy gỗ của anh với trục driver cứng dài 48 inch, cộng thêm 10 inch trục graphite với grip theo kiểu arm-lock putting. Đó là sự kết hợp hoàn hảo dành riêng cho anh.

Canesi, hiện 31 tuổi, chia sẻ: “Tôi có thể xoay người nhanh hơn và đánh bóng xa hơn, cao hơn. Tôi thực sự yêu thích trò chơi này. Tôi thức dậy và xem golf cả ngày hoặc lẻn ra sân golf bất cứ khi nào có thể.”

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_03.jpg

Hầu hết các tay golf đều sử dụng bàn tay và cổ tay để release gậy vào bóng. Canesi không thể làm điều đó. Thay vào đó, anh ấy dựa vào sức mạnh cơ lõi và sự thay đổi trọng lượng để tạo ra lực xoay cơ thể mạnh mẽ.

MacKenzie nhận định: “Tốc độ đầu gậy của Brandon được quyết định rất nhiều bởi tốc độ xoay thân của anh ấy khi va chạm. Đó là một cách sáng tạo để kiểm soát mặt gậy một cách nhất quán.”

Canesi mở lớp dạy các golfer khiếm khuyết tại Rick Smith Golf Performance Center,  Florida. Canesi có khoảng cách phát bóng xa nhất 200 yard, và vòng đấu tốt nhất của anh là even-par 72 gậy.

“Không ít lần lên sân nhiều người đã từng châm biếm tôi: ‘Ồ, chúc mừng bạn có thể ra ngoài này nhé’. Nhưng khi thấy họ thấy tôi đánh bùng nổ sau đó, họ mới thấy tôi thực sự đáng gờm”, Canesi kể lại.

CATHY WALCH

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_05.jpg

Cathy Walch, 58 tuổi, ngay từ khi sinh ra đã có khuyết tật ở cánh tay phải. Vào năm 1965, siêu âm không phát triển như bây giờ và cha mẹ cô không biết về dị tật đó cho đến khi cô được ra đời.

Cha mẹ của Walch là những người đam mê chơi golf và logic của họ rất đơn giản: Tại sao con gái họ lại không chơi được chứ?

Jan Fuller là huấn luyện viên của đội golf trường trung học Glenbrook South vào thời điểm đó. Khi Walch gia nhập đội, cô thuận tay trái. Đó là cách cô sử dụng cánh tay trái của mình để bắt chước chuyển động đánh bóng mà cô vẫn thường làm khi chơi với bóng mềm. Nhưng khi áp dụng vào chơi golf, kết quả không nhất quán.

Walch kể lại: “Jan là người đầu tiên đề nghị xoay tôi lại và swing sang phải. Cô ấy nói rằng tôi sẽ cải thiện sức mạnh và sự nhất quán khi dùng một tay để điều hướng gậy thay vì gồng mình đẩy gậy ra phía trước, và cô ấy đã đúng.”

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_04.jpg

Thách thức chính đối với những người chơi golf một tay là trọng lượng của gậy. Chỉ với một cánh tay đỡ gậy rất dễ khiến trọng lực thả gậy ra quá xa so với cơ thể. MacKenzie nói rằng việc đổi bên đã biến cánh tay trái và gậy của cô ấy thành một chiếc súng cao su và trọng lượng cơ thể của cô chính là yếu tố kích “nỏ bắn”.

MacKenzie nói: “Những người chơi golf phụ thuộc trọng lực vào tay rất khó tạo ra đủ mô-men xoắn trên gậy để vuông góc với mặt gậy khi va chạm với bóng. Giữ cho trọng tâm của gậy nằm dưới cán gậy sớm trong quá trình downswing sẽ giúp họ sử dụng vật lý làm lợi thế của mình và làm vuông góc mặt gậy đúng lúc."

Walch bắt đầu bị cuốn hút vào những giải đấu golf và đã thử áp dụng phương pháp đó trong giải đấu đầu tiên trong sự nghiệp của cô vào năm 1981. Thời điểm đó không có nhiều giải golf dành cho người khuyết tật như hiện tại.

Walch, một nhà giáo đã nghỉ hưu có vòng đấu thấp nhất là 75, chia sẻ: “Tôi đã thấy những người chơi này giỏi như thế nào và tôi nghĩ có lẽ mình cũng có khả năng trở thành một người chơi giỏi. không kết thúc chỉ vì bạn bị khuyết tật. Tôi hy vọng rằng việc chơi golf sẽ giúp mọi người nhận ra rằng cuộc sống của bạn không kết thúc chỉ vì bạn mang khiếm khuyết cơ thể.”

TREVOR STEPHENS

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_07.jpg

Trevor Stephens, 38 tuổi, sinh ra với vùng xương đùi kém phát triển. Anh đã trải qua hai cuộc phẫu thuật trước khi lên 2 tuổi và chịu di chứng là hai chân chênh lệch nhau tới 15cm. Sau đó, anh phải phẫu thuật cắt cụt toàn bộ chân phải khi mới 4 tuổi.

Stephens, một đại lý bất động sản ở Manhattan, nói: “Lớn lên với một chân, nhưng bất cứ điều gì cha mẹ tôi mong đợi ở anh trai tôi, họ cũng mong đợi ở tôi.”

Mệt mỏi vì sự không nhất quán, Stephens ngừng cố gắng làm những gì anh ấy không thể làm được và chấp nhận những gì anh có thể. Bây giờ, anh cảm thấy 70% trọng lượng của mình dồn lên chân trụ và dựa nhiều hơn vào sải cánh tay dài gần 2m của mình để tạo ra những chuyển động mạnh mẽ. Điều này tạo ra “xung lượng góc” giữa cánh tay và gậy, giúp tốc độ đầu gậy lên tới 115mhp.

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_06.jpg

Stephens yêu golf và là VĐV ưu tú nhất trong đội tuyển trường trung học, nhưng lối chơi của anh ấy không nhất quán. Anh đã dành nhiều năm để cố gắng làm theo lời khuyên truyền thống là cố gắng trụ chân phải khi thực hiện backswing, nhưng lại gặp khó khăn trong việc xoay chân giả ra khi thực hiện downswing.

Mệt mỏi vì sự không nhất quán, Stephens ngừng cố gắng làm những gì anh ấy không thể làm được và chấp nhận những gì anh có thể. Bây giờ, anh cảm thấy 70% trọng lượng của mình dồn lên chân trụ và dựa nhiều hơn vào sải cánh tay dài gần 2m của mình để tạo ra những chuyển động mạnh mẽ. Điều này tạo ra “xung lượng góc” giữa cánh tay và gậy, giúp tốc độ đầu gậy lên tới 115mhp.

Hiện tại, trung bình khoảng cách phát bóng của Stephens rơi vào khoảng 300 yards và điểm số thấp nhất trong sự nghiệp của anh là 68 gậy, với điểm chấp đơn 2,4.

“Mọi người đều có những khoảnh khắc mà cuộc sống có thể trở nên vô nghĩa. Golf giúp tôi biết trân trọng những điều tốt đẹp. Nó nhắc nhở tôi rằng bộ não là cơ bắp mạnh mẽ nhất của tôi”, Stephens thổ lộ.

CHAD PFEIFER

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_08.jpg

Một ngày nọ, người lính Hoa Kỳ Chad Pfeifer và đơn vị của anh ở Iraq đang thực hiện một nhiệm vụ thường lệ. Nhưng sau đó anh thấy mình tỉnh dậy trên giường bệnh với chân bị cắt bỏ, và cảm thấy cuộc đời mình đã thay đổi mãi mãi. Anh nói: “Trở thành dị tật theo cách này thật tàn khốc. Và vẫn còn rất nhiều người rơi vào trường hợp này không biết sẽ phải sống tiếp thế nào.”

Pfeifer, 41 tuổi, chưa từng hứng thú với golf, nhưng cuối cùng anh cũng đồng ý thử vì một người bạn mà anh gặp trong quá trình hồi phục, người đã mất cả hai chân trong một tai nạn tương tự, không ngừng rủ anh đi cùng. Những cú đánh golf ngọt ngào đã trở thành phương pháp trị liệu của đôi bạn.

Golf đánh dấu một khởi đầu mới, một kỹ năng mà Pfeifer có thể phát triển, chứ không phải một kỹ năng được xác định bằng cách lấy lại thứ mà anh đã đánh mất.

/content/dam/images/golfdigest/fullset/2023/1/GD0723_FEAT_ADAPTIVEOPEN_09.jpg

Pfeifer lo lắng khi chuyển toàn bộ trọng lượng cơ thể lên chiếc chân giả mới lắp vì anh có thể mất thăng bằng và ngã. Giải pháp của anh ấy là set up với tư thế đóng, giúp thúc đẩy đường xoay người từ trong ra ngoài và định vị các khớp ở chân trái giả của anh, từ đó giúp xoay người dễ dàng hơn. Nó đã giúp anh ấy trở thành người có Chỉ số chấp 0,3 và là nhà vô địch U.S. Disabled Open hai lần. (Vòng thấp nhất trong sự nghiệp của anh ấy là 62.)

Pfeifer nói: “Golf đã mang lại cho tôi cảm giác cạnh tranh. Khi tôi bị thương, tất cả những thứ đó đã bị lấy đi. Nhưng giờ đây, tôi muốn điểm chấp của mình càng thấp càng tốt và muốn thi đấu đỉnh cao. Tôi khao khát chiến thắng!" 

0 lượt thích974 lượt xem

Tin bài khác