Bố trí sân bãi U.S. Women's Open 2024 liệu có quá khắc nghiệt?
Tin bài liên quan
Tại U.S. Women’s Open 2024, quá nhiều giấc mơ của những nữ golfer xuất sắc nhất thế giới đã tan vỡ, đã bị vùi dập trên những bãi cỏ dốc nghiêng một cách khó thuần phục của Lancaster Country Club.
Hành trình thống trị của Nelly Korda gần như đã kết thúc ngay từ vòng mở màn. Và có lẽ đây cũng không phải cái kết “cổ tích” mà Lexi Thompson đang tìm kiếm ở mùa giải thi đấu cuối cùng trong sự nghiệp.
Jenny Shin đã may mắn vượt qua được bài kiểm tra đầy thách thức tuần qua, kết thúc ở vị trí T-19 chung cuộc với tổng điểm +6, nhưng cũng đã lên tiếng về tâm trạng của mình khi chứng kiến hàng loạt siêu sao phải ra về sớm khi không qua cắt loại.
“Bảng xếp hạng của giải đấu này khiến tôi sốc. Tôi buồn khi thấy một số những người chơi giỏi nhất có điểm dương tới hai chữ số”, Shin đăng tải trên X. “Sân golf này khó một cách khó hiểu và khó giải thích.”
Hãy nhớ rằng USGA - đơn vị tổ chức U.S. Women’s Open và U.S. Open - luôn có xu hướng tạo ra thử thách tối thượng cho người chơi. Trong quá khứ, USGA từng ba lần bị chỉ trích vì biến giải nhà nghề Mỹ dành cho nam thành “rạp xiếc” trong hai lần tổ chức ở Shinnecock Hills. Đại bộ phận giới chuyên gia golf cho rằng USGA đã đi quá xa, bố trí sân quá khó so với điểm chuẩn thấp, khiến người chơi phải chật vật để chỉ mong ghi được par.
Phải chăng USGA đã tiếp tục ốp công thức bố trí sân “khó một cách vô lý” ở chặng đấu tại Pennsylvania tuần qua? Đặc biệt, hố 12 par-3 quá dỗi khắc nghiệt là nguyên nhân chính khiến nhiều người chơi mắc thảm họa.
USGA đang hướng tới điều gì?
“Firm and fast” - đó chính là triết lý bố trí sân bãi của mọi giải đấu được điều hành bởi USGA. Và U.S. Women’s Open đương nhiên không phải ngoại lệ.
USGA đặt mục tiêu tốc độ green vào khoảng 11.5 và đã đo lường khả năng kiểm soát lượng nước trên sân trước ngày thứ Năm - nhưng thực tế con số này đã lên tới 12 trong vòng 3.
Giám đốc USGA Shannon Rouillard cho biết hội đồng USGA đã tổ chức các cuộc họp về nông học hàng ngày để thu thập dữ liệu về độ cứng và độ ẩm của cỏ, cùng với việc kiểm tra tốc độ green “nhiều lần trong ngày”.
“Chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo”, Giám đốc Rouillard chia sẻ trước giải đấu. “Chúng tôi liên tục dõi mắt theo bóng để đảm bảo rằng chất lượng sân bãi đã đạt chất lượng bài kiểm tra tiêu chuẩn.”
Điều gì khiến Lancaster Country Club thách thức đến vậy?
Cách bố trí sân bãi cho giải đấu của USGA luôn ưu tiên người chơi đánh theo chiến thuật chậm mà chắc, đề cao sự thận trọng, tính toán trong từng lần vung gậy và cũng là bài kiểm tra cho cả tính kiên nhẫn của các tuyển thủ. Tuy nhiên, USGA không phải luôn làm như vậy - Xander Schauffele và Rickie Fowler đã lập kỷ lục vòng đấu thành tích tốt nhất lịch sử U.S. Open 2023 tại LA Country Club; và ba trong số bảy nhà vô địch U.S. Women’s gần đây nhất cũng có tổng điểm âm hai chữ số.
Nhưng ở Lancaster Country Club, những thay đổi về độ cao là cực kỳ lớn, các thảm cỏ green được tạo hình nghiêm ngặt. Sân thiết kế với những con lạch uốn lượn quanh, nhưng hố cát được đặt phòng thủ chặt chẽ ở những điểm bóng dễ hạ cánh. Với chiều dài 6,629 yards và par 70, đây có thể không phải là “đường đua” dài nhất từng thấy trong sự kiện này nhưng nó cũng không hề ngắn.
Bên cạnh đó, cộng hưởng thêm những cơn gió xoáy đã khiến những thành tích “thảm họa” xuất hiện ngay từ vòng mở màn. Trong đó, Korda đã oằn mình dưới làn gió ở vòng đầu tiên đánh 80 gậy.
Liệu cách bố trí sân bãi của U.S. Women’s Open đã thực sự công bằng?
155 nữ golfer xuất sắc nhất Thế giới đã quy tụ để chinh phục đấu trường Lancaster CC, nhưng có lẽ bài kiểm tra thực sự chính là hố thứ 12. Chắc chắn có lập luận cho rằng gió thổi mạnh trong ngày đầu tiên, kết hợp với suối nước chạy dọc trước green, vùng green nhanh nghiêng về phía suối, cỏ cạo sát ở mép đã tạo ra một hố par-3 “quái vật”.
Sang đến vòng hai, hố 12 par-3 đã chơi dễ hơn, điểm trung bình đã giảm được 0,5 trong khi toàn bộ đấu trường cải thiện được 0,7 cú đánh so với ngày thi đấu mở màn. Với trung bình sân đánh +5,2 và +4,2 trong hai ngày đầu tiên, có thể nói sân khó - nhưng vẫn chưa thể bằng những “cuộc thảm sát” ở Winged Foot.
Câu hỏi rộng hơn là: Chúng ta muốn gì từ các giải major? Chúng ta muốn những điều giống như chúng ta thấy hàng tuần trên Tour hay chúng ta muốn phát huy tài năng của những người giỏi nhất?
Trả lời cho điều này, pro LPGA Mel Reid nêu quan điểm: “Sân rất đẹp, nhưng cũng là một con quái vật. Ở các giải LPGA Tour khác tổ chức hàng tuần, có trung bình khoảng 20-25 người chơi ghi được par hoặc tốt hơn và dẫn đầu trên BXH. Tôi thực sự tin rằng một hoặc hai lần một năm, chúng ta nên có những bài kiểm tra khó như thế này ở U.S. Women’s Open và Women’s British Open.”
Mel Reid nhấn mạnh thêm: “Chúng tôi cần những giải đấu như thế này. Rõ ràng là nó khó, nhưng nó phải là bài kiểm tra bao quát được mọi khía cạnh, đặc biệt là tinh thần.”