Chuyển tới nội dung

Cuộc đua xuyên lục địa

Trước giờ khai cuộc giải golf danh tiếng Ryder Cup, Robert Bicknell chia sẻ những đánh giá thú vị về cuộc đối đầu lịch sử giữa tuyển châu Âu giàu truyền thống gắn kết với tuyển Mỹ tràn trề sức mạnh.

Vậy là thời khắc đó lại sắp đến. Cứ vài năm một lần, nó đều đặn xuất hiện để khiến ta hồi hộp và thất vọng. Tất nhiên là tôi không muốn nói tới Olympics bởi bản thân nó cũng đã đủ thất vọng do những hệ thống tính điểm phức tạp gây nhiều tranh cãi gần đây.

Sự kiện tôi nhắc đến là Ryder Cup mà chẳng bao lâu nữa sẽ được goi với tên “Tuyển châu Âu – Nếu có thể hãy giành lấy Cup từ chúng tôi”. Bởi trong 5 mùa giải Ryder Cup gần đây, đội châu Âu đã chiến thắng tới 4 mùa. Điều này dự báo một tương lai không mấy tốt đẹp cho đội tuyển golf Mỹ.

Có rất nhiều điểm khác biệt giữa hai đội – trong khi các triệu phú trong tuyển Mỹ dành thời gian buổi tối để nói chuyện với đại lý và những chuyên gia về cú swing thì các triệu phú ở tuyển châu Âu dùng những thời gian buổi tối để ăn uống, chơi bài và trò chuyện như những người bạn trong những bữa tiệc thắm tình anh em.

Vậy bạn nghĩa ai có lợi thế khi cùng chơi trong đội?

Nếu bạn nghĩa đó là tuyển Mỹ, hãy rửa lại mặt bằng khăn ướt hay tốt hơn là bạn nên mời những thành viên trong ban giám đốc ra ngoài chơi một trận bắn súng sơn và xem nó thúc đẩy “sự gắn kết” như thế nào.

Tuyển châu Âu có rất nhiều lợi thế, hầu hết bởi vì tư duy của những cầu thủ trong đội. Đây là điều tuyển Mỹ đã nỗ lực trong 4 mùa giải Ryder Cup gần đây, nhưng dường như lực bất tòng tâm.

Về mặt lý thuyết, tuyển Mỹ gần như bất khả chiến bại, tuy nhiên tuyển châu Âu đã làm được điều đó. Rõ ràng, danh sách thu nhập, số lần lên sân và bảng tổng sắp thế giới có rất ít ảnh hưởng tới cách mỗi đội chơi.

Tất cả đều xếp sau tình bạn và sự giúp đỡ lần nhau trong đội. Tuyển châu Âu đã làm điều này trong suốt những sự kiện thường niên và các giải lớn của European Tour. Nếu bạn thấy một tay golf châu Âu đang ở trong top đầu vào chiều chủ nhật, bạn hoàn toàn có thể đánh cược rằng sẽ có một vài người khác đang đứng ở green thứ 18 để chào đón người bằng hữu và chúc mừng anh ta.

Liệu tôi có thể hình dung Tiger Woods đang đứng ở lỗ golf thứ 18 của giải Open cổ vũ cho Phil Mickelson.

Xin lỗi nhưng điều này chắc không bao giờ xảy ra. Bởi lúc đó Tiger đã đi quá nửa chẳng đường đến chiếc máy bay phản lực, trong khi vừa tranh luận với người quản lý Sean Foley và trả lời mail các nhà tài trợ chính.

Nếu tuyển Mỹ thực sự muốn giành quyền khoe khoang chiếc cúp, họ nên hành động như những người chơi ở giải Vietnam Ryder Cup.

Dù tin hay không, hãy để tôi cho bạn thấy những điểm giống nhau…

Ví dụ, khi Ryder Cup được tổ chức ở Mỹ, bạn có thể chắc chắn các khán giả sẽ rất ồn ào và đôi khi còn hơi say. Điều này thực sự không giúp ích cho người chơi của mỗi đội, nhưng nó mang đến các đội những tiếng cười về sau.

Sự kiện Vietnam Ryder Cup có chút khác biệt đó là những người chơi thường say khướt thay vì khán giả. Và Vietnam Ryder Cup thường không có người xem.

Một điều khác biệt ở tuyển Mỹ trong năm nay đó là họ dường như ít “thâm niên” hơn so với những mùa giải trước do nhiều golfer trẻ đã ghi được dấu ấn tại US PGA Tour và sự hòa trộn những dòng máu trẻ trong đội sẽ là điểm mấu chốt mà tuyển Mỹ đang trông đợi.

Một thông tin rất thú vị trên ấn bản lần thứ 9 của trang blog các đội trường, Davis Love III - đội trưởng đội Mỹ đã không đề cập đến tên của Tiger Woods. Điều chưa từng xảy ra.

Chắc chắn Love đã nhắc đến Phil Mickelson và một vài cầu thủ trẻ như Scott Piercy, Scott Piercy, Brandt Snedeker, Keegan Bradley, Jim Furyk, và Steve Stricker. Nhưng không hề có Tiger Woods.

Liệu điều này có nghĩa là tuyển Mỹ cuối cùng cũng đã nhận ra cả đội nên có sự gắn kết và họ không thể dựa vào một siêu sao, người mà phong độ chỉ thể hiện tốt nhất khi anh ta ở tâm điểm chú ý duy nhất? Ở đỉnh cao phong độ, Tiger đã gần như bất khả chiến bại ở tour nhưng kỷ lục của anh ở Ryder Cup lại chưa có gì để viết cho quê hương. Rõ ràng là không thể so sánh với Colin Montgomerie.

Tiger có thể là lựa chọn tốt để thu hút các nhà tài trợ và tăng doanh số bán vé nhưng thời gian gần đây anh không còn là “con dao sắc nhất trong ngăn kéo”. Cá nhân tôi, tôi muốn có một Bubba Watson hay Dustin Johnson. Có thể tôi sẽ bị các bạn bè nguyền rủa vì điều này nhưng tôi vẫn dành ưu tiên cho tuyển châu Âu lần nữa. Và thời gian sẽ sớm trả lời.

By: Robert Bicknell

0 lượt thích423 lượt xem

Tin bài khác