Chuyển tới nội dung

Xuân ơi xuân đã về!

Lại một năm cũ qua đi để đón chào mùa xuân mới đang về. Với chuyên gia Robert Bicknell mỗi cái tết luôn chứa đựng những kỷ niệm và giây phút thật khó quên.

1

Vậy là năm mới sẽ là cái Tết thứ 25 của tôi ở Việt Nam với thật nhiều trải nghiệm. Tôi vẫn nhớ những ngày đầu tiên khi pháo còn chưa bị cấm và những chú chó thì chẳng mấy thích thú gì. Không có gì buồn hơn việc phải nhìn những con cún tội nghiệp chạy vòng quanh hoảng loạn vì những tiếng nổ lớn với ánh mắt nhìn chòng chọc vào hư không và mồm không thể sủa thành tiếng. Đó không phải là những loại pháo tép có nguồn gốc từ Mỹ, mà đó là những cây pháo cối với ngòi nổ dài. Và khi chúng được châm lửa, sức công phá có thể làm rung cả ngọn cây trong thời gian hơn 1 phút. Còn rác thải thì ngập khắp cả đường phố.

Và như bạn có thể đoán, những chú chó ở Việt Nam đã hạnh phúc như thế nào khi chính phủ ban hành lệnh cấm đốt pháo từ năm 1994. Hiển nhiên, chính phủ không làm điều này vì loài chó mà vì lời kêu cứu từ các bệnh viện trước tình trạng trẻ em bị thương ở tay ngày càng nhiều do đốt pháo.

Rõ ràng, nhiều khi một điều hiển nhiên lại không phải như vậy. Nó gợi nhớ tôi về câu ngạn ngữ trong quân đội Hoa Kỳ: “Một khi cờ đã kéo lên thì ai cũng có thể là kẻ thù.”

Tôi đã ăn quá nhiều cái Tết ở Việt Nam để có thể cảm thấy hào hứng về chúng, nhất là khi tôi phát hiện mình dị ứng với rượu vào những năm giữa thập niên 90. Đến giờ, tôi vẫn thường tự hỏi nếu đó là những cơn sốt rét, liệu có nên dùng ly rượu Cognac đậm đặc vào những ngày đó. (Lúc đó không ai mua rượu Johnie Walker bởi nó thường bị làm giả rất nhiều).

Hãy tin tôi đi, 100% rượu Cognac không phải là điều tôi muốn gợi ý cho ai đó, thậm chí ngay cả với những con sâu rượu. Bởi tôi có thể đảm bảo bạn sẽ không vui vẻ gì vào ngày hôm sau.

Banner web VGM 17.01 (273X169)

Tôi cũng có trải nghiệm đau thương với Bánh Chưng và trước khi bạn tìm hiểu về trường hợp của tôi để khuyên tôi rằng “nó rất ngon và đó là một phần quan trọng trong di sản văn hóa của Việt Nam”, hãy hiểu rằng sự ác cảm này của tôi không xuất phát từ bất đồng với những cảm nghĩ bên ngoài, mà bởi vì chính bản thân tôi đã từng ăn hết cả cái Bánh Chưng vào năm 1993.

Sau đó, tôi đã phát hiện ra nguồn gốc của nó được làm từ gạo nếp, và dính “như keo”. Gạo nếp cũng vô cùng hút nước và do đó với một ruột đầy “keo” và Cognac, tôi đã bị say trong hơn 1 tuần sau đó. Thế nên tôi không thể nhớ nhiều về cái Tết năm 1993 ấy…

Với tôi, Tết là thời điểm thư giãn một chút và sau đó là chơi golf càng nhiều càng tốt. Quản lý một sân golf nghĩa là, cho dù sân golf có đóng cửa trong 1-2 ngày, vì tôi sống ở trên sân nên tôi có thể lái xe điện và chơi bao nhiêu hố golf tùy thích mà không sợ ai đó làm phiền.

Tôi thường cố gắng chơi vòng golf tồi nhất của năm vào ngày trước Tết, để chia tay những điều không may mắn ra khỏi cuộc sống của mình. Tôi hi vọng gạt trượt vài cú putt và slice bóng vào trong hồ nước. Chỉ đơn giản là để tôi có thể bắt đầu một năm mới không vướng bận điều gì.

Còn ngày đầu tiên của Năm Mới là một câu chuyện khác. Tôi sẽ chơi một vòng golf “vui vẻ” và không để cho tính khí cố hữu của mình có cơ hội chiến thắng. Để bắt đầu một năm mới bình yên và hạnh phúc. Hi vọng là tôi có thể giữ tinh thần đó cho đến vài tuần sau.

Còn lâu hơn nữa là điều không thể với một người như tôi và điều này có thể dẫn tới những đau khổ về cảm xúc và tinh thần. Cảm giác bức bối muốn giết chết một ai đó quá lớn và có thể khiến đầu tôi nổ tung. Và điều này chẳng dễ chịu chút nào.

2

Tất nhiên, bạn bè thường tặng tôi thuốc an thần mỗi dịp Giáng Sinh nhưng nó thường hết trước khi mùa xuân đến.

Năm nay là năm Dậu (hay như tôi thường gọi là “Con gà trống”). Trước khi ai đó trong các bạn đọc những điều không nên về nó, tôi muốn đề cập đến một con gà giống đực hay hành động bẻ cổ tay và gậy chính xác trước một cú đánh (cock the club).

Bạn có thể sẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều người cầm gậy không chuẩn xác và thậm chí có người còn không bẻ cổ tay. Vì vậy, có lẽ sang năm mới sẽ gợi nhắc mọi người có hành động bẻ chính xác hơn.

Tôi biết rằng nhiều người trong số các bạn đang cười thầm và cố gắng để đọc nhiều hơn về điều này, nhưng tin tôi đi, chẳng có gì thú vị khi bẻ cổ tay đơn điệu.

Và với suy nghĩ đó trong đầu, tôi chúc tất cả các bạn một cái Tết Âm Lịch thật an toàn và hạnh phúc với tràn ngập par và birdie.

Chúc mừng Năm Mới!

0 lượt thích517 lượt xem

Tin bài khác