Chuyển tới nội dung

Tâm sự nhà vô địch HCM Open 2016

Giải HCM Open 2016 đã khép lại trong niềm vui, niềm hân hoan của người chiến thắng. Những nỗ lực và cố gắng trong suốt thời gian qua đã giúp anh có được chiếc cúp đầy tự hào và khoác lên mình chiếc áo xanh vinh quang.

Hơn ai hết, anh muốn chia sẻ niềm vui ấy với những người bạn và độc giả của VGM về những kỉ niệm trên hành trình golf của anh - Andrew Hùng Phạm.
"Giải TP Hồ Chí Minh mở rộng 2016, tranh cúp VinaPhone, vừa diễn ra tại sân Việt Nam Golf and Country Club ngày 15 và 16/4.  Tôi vẫn còn cảm giác ngờ ngợ không biết có phải thật sự mình đã dành được giải vô địch không nữa.  Gần 300 gôn thủ từ mọi miền đất nước,  Amateur cũng như Non-Amateur thi đấu cùng chung 1 bảng dành chức vô địch, phát bóng từ tee xa nhất, green rất nhanh phải từ 11 chấm trở lên v.v... Cảm giác như là một giải vô địch quốc gia và hoàn toàn không dễ để giành danh hiệu cao quý này.  Tôi xin phép kể lại một số những diễn biến trong 2 ngày và 2 vòng đấu."

Sau ngày thi đấu thứ nhất tôi và Trịnh Văn Thọ đã dẫn đầu giải với 76 gậy.

Bắt đầu vòng 2 tất cả chúng tôi đã khởi đầu trong sự hồi hộp và một không khí cạnh tranh cực kỳ căng thẳng! Ai cũng biết những vinh quang đang chờ đón nhà vô địch nào là: Cup luân lưu có khắc tên mình, Cúp Vinaphone trị giá 250 triệu, được khoác áo Vest Xanh, và nhất là được quyền tự hào mình là nhà vô địch của giải HCM Open với tất cả mọi người...

Trịnh văn Thọ là Nhà vô địch quốc gia năm 2008, và người được giải nhì năm đó chính là tôi. Khởi đầu vòng đấu thứ 4 năm đó, tôi đang dẫn trước Thọ 2 gậy.  Kết quả làm tan giấc mộng vô địch của tôi là Thọ đã đánh 69 gậy.  Vết thương lòng đó đã chưa bao giờ lành hẳn và hôm nay gặp lại Thọ ở Tee box số 1 đã gợi lại tất cả những cảm xúc của năm đó và trong tôi có một sự thôi thúc và quyết tâm không thể để quá khứ lập lại...

Thọ thường bỏ tôi khoảng 30 yards với cú driver. Tôi đã từng đánh xa hơn nhưng với tuổi 53 như bây giờ tôi ngoan ngoãn tập luyện những cây gậy rescues và gỗ.  Trận đấu giữa 2 người giống như một trận đấu lỗ đầy căng thẳng.  Tôi đã có 9 đường gôn đầu không thể xuất sắc hơn với 4 birdies và chỉ 1 bogie, như vậy âm 3 so với Thọ đang âm 1. Áp lực càng lúc càng dâng cao về những lỗ sau.  Tôi tự nhủ cố gắng giữ bình tĩnh, dù có lỡ đánh hỏng thì cũng chỉ để bogie thôi....

Mọi chuyện vẫn đang diễn ra rất tốt đẹp, tôi vẫn đang âm 2 và đang dẫn Thọ 2 gậy.  Tôi birdie đường 13 để tăng khoảng cách lên thành 3 gậy, Thọ đến vỗ vai, và bắt tay tôi như đã chấp nhận thua và nói: “Anh xứng đáng là nhà vô địch năm nay vì đã đánh quá xuất sắc, thành thật chúc mừng v.v..”.  Cả tôi và Thọ đã có đủ kinh nghiệm để biết rằng còn những 5 đường gôn khó thì dẫn 3 gậy không là gì cả.  Tôi nói với Thọ hãy khoan chúc mừng vì đường còn quá dài.

Tâm sự nhà vô địch HCM Open 2016

Tại đường 14 sau driver, đánh bóng xuống hố cát gần green, tôi đã bị bogie.  Thọ đã có một cú putt cứu par ngay sau đó, và như tôi đã đoán trước, anh đã tung một nắm đấm quyết liệt và hét lên “Yee....essss...” (tôi còn nhớ rất rõ anh chỉ vừa mới chúc mừng tôi vài phút trước đó cơ mà!).  Lúc này, Thọ đã giảm được khoảng cách xuống 2 gậy và vẫn còn 4 đường gôn nữa.

Đến đường par 4 số 15, gió xuôi, tôi đánh một cú driver thật “như ý” nhưng còn có 153 yards tới green tôi đã thực hiện một cú đánh rất tệ và bóng lăn về mé bên trái sườn đồi của Green, tôi nhủ thầm cố gắng cứu par, tệ nhất là bogie thì vẫn giữ được khoảng cách... Thọ đánh cú thứ 2 over green một khoảng cách ngắn nhưng có vẻ không khó lắm để cứu Par.  Đến chỗ trái bóng mình thì tim tôi “chùng lại” vì nó nằm trong một khu vực có cát và trông rất ”bày nhày” vì xe buggies đi qua lại nhiều lần, nếu xử lý không khéo, chưa chắc đã giữ được bogie!!! Với lòng tham níu kéo giữ par tôi đã mù quáng quyết định sử dụng gậy 60 độ hy vọng đánh gần cờ, tôi “xúc cát lần 1, rồi xúc cát lần 2!!! Bóng vẫn còn cách cờ đến 30 yards trong khu vực cỏ rough dầy đặc! Tôi thực hiện cú đánh thứ 5 và bóng vẫn còn cách lỗ đến 3 yards.  Thọ Chip bóng đến khoảng cách 2 yards.  Tôi putt hụt và đau đớn nhận triple!!! Thọ cẩn thận cân đo đong đếm cú putt quan trọng để lần đầu tiên dẫn trước tôi, anh bình tĩnh đưa bóng vào lỗ và thêm một lần nữa một tiếng hét “Yee...essss” long trời lở đất!

Cảm giác thật lạc lõng và tê tái vì vừa đánh mất khoảng cách dẫn gậy và còn bị dẫn ngược lại.  Lỗ 16 là par 3, 188 yards, lên dốc...  Thọ đánh trước và với một cú swing đầy tự tin, Thọ đặt bóng chỉ cách lỗ khoảng hơn 4 yards. Cơ hội thắng giải của tôi đang từ từ mờ dần trước mắt, dùng gậy 3 rescue, tôi đánh bóng cách lỗ chỉ khoảng hơn 1 yard.  May cho tôi Thọ đã putt hụt birdie. Hít vào một hơi dài để hai chân bớt run và tim bớt đập, tôi putt và bóng đi vào giữa lỗ.....Tôi nhìn thẳng về phía Thọ, tung một cú đấm box giống như Tiger woods thường làm và hét lên chữ “Yeah.ess’’ to nhất trong đời....Bây giờ nghĩ lại những hành động ăn mừng do tôi và Thọ làm có vẻ thật là đáng trách nhưng lúc đó thì cảm thấy thật là bình thường và chuẩn mực....

Tại tee box đường 17 với tổng số gậy của 2 người cả 2 ngày bằng nhau, Andrew Bowles, Giám đốc sân VGGC đã thông báo vì trời đã tối,  nếu kết thúc lỗ 18 điểm vẫn bằng nhau thì sẽ phân định bằng Count back, điều này đồng nghĩa với việc Thọ sẽ là nhà Vô địch.  Bằng mọi giá tôi phải lấy thêm ít nhất 1 gậy.  Nhưng lỗ 17 sân tây lại là một đường par 5 ngắn nhất sân và Thọ có thể đánh 2 on một cách dễ dàng.  May mắn 1 lần nữa vì cả 2 đã cùng đánh vào green sau 3 gậy và có cùng khoảng cách đến lỗ khoảng 7 yards.  Tôi tranh thủ putt trước cho nhanh tuy không được birdie nhưng chỉ cần tập nhẹ để par.  Thọ không cần gì phải khẩn trương nữa vì hiểu rõ rằng nếu hết đường 18 vẫn bằng điểm Anh sẽ là nhà Vô địch...Thọ put bóng qua lỗ khoảng gần 1 yard, mark bóng, đặt bóng lại, bước tới, bước lui, bước vòng vòng. Đối với tôi quãng thời gian này dài vô tận vì tôi đang còn phải chạy đua với ông mặt trời!!! Cám ơn trời..Thọ put hụt, tôi đã muốn lấy hết sức để hét lên tiếng “”Yaah ...ess”” thật to nhưng vẫn còn nhớ tư cách của một golfer (etiquete) không cho phép ăn mừng cú đánh hỏng của đối phương.

Tâm sự nhà vô địch HCM Open 2016

Tôi nhanh chân đến tee 18. Đây là đường gôn par 4 có khoảng cách tee vàng rất xa đến 443 yards, rất khó cho tôi, nhưng không khó cho Thọ vì driver của Thọ có thể đưa bóng an toàn qua hết những cạm bẫy giữa sân. Nếu Thọ par và tôi bogie Thọ sẽ thắng theo Countback. Nếu tôi cầm hòa được đường này tôi sẽ là nhà vô địch với 1 gậy cách biệt.  Kịch tính thực sự giờ mới bắt đầu!!! Tôi phát bóng khá ưng ý, đặt bóng nhẹ tại khu vực mình đã tính trước, ngay ở trước bunker và bên phải cái cây ở giữa fairway và có hướng đánh vào cờ từ khoảng cách 205 yards. Thọ xiết cú driver 320 yards và chỉ cần 1 cây pitching wedge là có thể an toàn đưa bóng vào green.

Tôi đã đánh bóng vào bunker phía bên trái green.  Thọ thực hiện cú đánh thứ 2 an toàn vào green cách cờ khoảng 12 mét.  Trời đã tối sầm và chắc chắn sẽ không có playoff.  Khi bước tới hố cát, tim tôi như rớt bịch xuống đất khi nhìn thấy bóng đang nằm chỉ cách chân tường thẳng đứng của green vài đốt ngón tay, không có thế đứng, một chân trên cỏ một chân dưới cát...phải nhắm về hướng ngược phía của cờ!  Vấn đề ở chỗ nếu không giữ được par thì coi như thua.  Cú đánh quá khó, tôi tưởng tượng đánh thật nhiều áp phê “ngang” vào bóng để khi bóng rớt xuống green sẽ ngoan ngoãn quẹo phải chạy về hướng cờ..., cú đánh đầu tiên bóng đã không ra khỏi được hố cát! Tôi nhanh chóng đánh cú thứ 2 và đưa bóng được khoảng 2 yards tới cờ.

Tới lượt Thọ, chỉ cần 2 putt vô lỗ anh sẽ trở thành nhà vô địch, Cú putt của Thọ đi qua lỗ khoảng 1 yard rưỡi.  Tình thế này tôi phải putt vào và Thọ phải putt hụt thì tôi mới thắng.  Nếu tôi putt hụt thì coi như xong, Thọ sẽ không đời nào 3 putt từ khoảng cách 1 yard rưỡi.  Tôi không còn gì để mất, nhìn kỹ hướng putt và thực hiện cú putt, bóng đi vào giữa lỗ trong tràng pháo tay an ủi,  mọi người vẫn phải chờ Thọ putt vào để giành chiến thắng.  Thọ đi tới đi lui, vòng vòng, Tất cả caddies và người xem xấp xỉ trên 100 người nhưng mọi thứ thật im lặng và nặng nề, Thọ hít một hơi dài lấy bình tĩnh trước khi putt, tim tôi đập mạnh thình thịch đến nỗi tôi phải khoanh tay để giữ nó khỏi nhảy ra ngoài.  Thọ putt và trái bóng đi ra ngoài, anh đập gậy xuống green một cách ghê tởm, ngước mặt nhìn trời như đang hỏi tại sao... Tôi chờ khoảng 2,3 giây cho qua giai đoạn “etiquette” rồi hét lên một tiếng “Yesssss” tận đáy lòng sung sướng vỡ òa...Tôi đã bị khản tiếng, nói không ra lời...mọi người quây quần chúc mừng chiến thắng. Tôi không thể tin mình đã trở thành nhà vô địch Cup Vinaphone Hochiminh mở rộng 2016!!!

Fairways and Greens.

Andrew Hung Pham

0 lượt thích389 lượt xem

Tin bài khác